Từ Lệ vừa hét, vừa chạy đến nhà nhà vệ sinh để rửa mặt. Thấy mình đã gây ra lỗi lớn như vậy Trình Khả Nhu vội quay lại nhìn Tống Thiên Hàn lo lắng hỏi:
“Giờ sao đây?”
Tống Thiên Hàn cũng không biết phải làm sao:
“Sao… sao cô xịt liên tục vậy?”
Trình Khả Nhu miếu máu nói: “Tôi không có cố ý! Tại tôi sợ quá… nên tui bị liệu, hức hức.”
Tống Thiên Hàn khó xử, “Nhưng mẹ tôi… lần này tiêu thiệt rồi…Hazz…”
Dương Hàn Tuyết và Từ Lệ chạy vào nhà vệ sinh tranh nhau để rửa mặt.
Từ Lệ: “Rác quá! Chắc là bỏng da rồi!”
Dương Hàn Tuyết liên tục dội nước vào mặt của mình, “Hu hu hu, mặt của bác sao rồi?”
Từ Lệ vừa rửa vừa nói: “Rửa nước cảm thấy đỡ hơn nhiều rồi, nhưng mà vẫn còn rác dữ lắm.”
Dương Hàn Tuyết ngẩn mặt lên hỏi Từ Lệ. “Vậy mặt của con, mặt của con sao rồi bác!”
Từ Lệ lau lau mặt mình nói: “Chờ một chút để bác lau mặt… Hớ…”
Vừa nhìn thấy gương mặt nổi đầu mẫn đỏ của Dương Hàn Tuyết, nhìn cứ như mặt của con khỉ vậy, Từ Lệ liền há hốc miệng không thể nói thành lời. Dương Hàn Tuyết thấy vẻ mặt Từ Lệ nhìn mình có chút kỳ lạ, liền quay mặt nhìn vào trong gương, thấy mặt của mình trở nên xấu xí như vậy liền hét lên.
“Á… á… á… Bây giờ…bây giờ… mặt của con bị như vậy, thì làm sao mà đi thử vai được đây. Hu hu hu.”
Từ Lệ lúng túng cũng không biết phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-nha-que/3599808/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.