Lúc này trong phòng khách Tống gia, ba mẹ của Dương Hàn Tuyết quay lại tìm con gái của mình, vì bọn đợi cũng đã lâu nhưng vẫn thấy cô chưa rời đi. Nguyễn Thu nhìn con gái của mình tức giận hỏi:
“Sao mọi chuyện lại thành ra như vậy? Mẹ thật sự không hiểu gì hết?”
Dương Bình: “Cô Từ, cô phải chịu trách nhiệm cho việc này!”
Từ Lệ cuối đầu xin lỗi, “Tôi rất xin lỗi, vì đã để cho những việc không hay như vậy xảy ra.”
Dương Hàn Tuyết kéo lấy tay của mẹ mình nói:
“Mẹ, chuyện lần này hãy để con tự giải quyết!”
Nguyễn Thu tức giận nói: “Không! Hôm nay mẹ thực sự cảm thấy vô cùng nhục nhã, không biết phải giấu mặt đi đâu nữa! Con mau về nhà đi!”
Dương Hàn Tuyết: “Nhưng…”
Nguyễn Thu ngắt ngang lời của con gái mình, tức giận nói:
“Mau đi về!”
Dương Hàn Tuyết chỉ đành nghe theo mẹ mình, trước khi rời đi cô cuối đầu chào Từ Lệ.
“Con chào bác!”
Từ Lệ: “Chào con!”
Sau khi nhà cả nhà họ Dương rời đi, Từ Lệ quay lại nhìn Trình Khả Nhu mắng.
“Nhìn đi, cô có biết là những chuyện cô làm rất là tồi tệ không?”
Trình Khả Nhu: “Tồi tệ sao? Nhưng con không phải là người bắt đầu, thưa mẹ!”
Từ Lệ: “Còn cãi nữa, nói câu nào là cãi câu đó! Ba mẹ cô không có dậy cô hay sao?”
Trình Khả Nhu: “Đương nhiên là có rồi ạ!”
Từ Lệ: “Vậy cô có tài sản gì không?”
Trình Khả Nhu gật đầu nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-nha-que/3599799/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.