"Anh Thành? Sao anh lại ở đây?"
Người đàn ông vừa lên tiếng tên là Lý Tuấn, cũng chính là trưởng thôn của thôn Đại Lâm.
Mã Thành: "Tôi đến đây để giúp cô Hân Thư thoát khỏi bọn đòi nợ!"
Lý Tuấn vô cùng lo lắng, "Cái gì? Tụi nó lại đến đây sao?"
Trình Hân Thư liền gật đầu. Lý Tuấn lại nhìn tới nhìn lui xem Trình Hân Thư có bị thương hay không, rồi hỏi hang.
"Tụi nó có là gì cô không?"
Trình Hân Thư liền lắc đầu, nói: "Không có!"
Lý Tuấn: "Tôi đã nói với cô rồi, nợ của cô không cần phải lo rồi mà! Cô nợ bọn chúng bao nhiêu tiền thì cứ nói cho tôi biết, tôi sẽ trả giúp cô!"
Trình Hân Thư: "Tôi đã nói với anh rồi, tôi sẽ không có lấy tiền của bất kỳ ai hết. Không cần phải giúp đỡ tôi, tôi phải tự mình kiếm tiền trả nợ. Vì tôi không muốn phải mắc nợ thêm, các anh có hiểu không?"
Lý Tuấn: "Trời ơi, mắc nợ cái gì chứ! Cô cứ coi như đó là tiền sính lễ là được rồi!"
Trình Hân Thư hiểu lời của Lý Tuấn là gì, còn chưa kịp nói gì thì Lý Tuấn đã nắm lấy tay cô nói:
"Hân Thư à, khi nào cô mới đồng ý gã cho tôi vậy?"
Trình Hân Thư đã quá quen với việc này từ lâu, nên thờ ơ cũng chẳng muốn nói với Lý Tuấn. Bởi vì bà biết có từ chối bao nhiêu lần đi nữa, thì Lý Tuấn ngày nào cũng sẽ đến để ve vảng, và làm phiền bà với mấy câu nhầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-nha-que/3599776/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.