Tôi ngừng bước nhìnp hắn, Triệu Minh với khuôn mặt lạnh nhạt ra lệnh cho thủ hạ mở một bàn tiệc tiếp đãi coi như lời cảm ơn tới tôi và Trung
Trung lắc đầu. Anh ta không muốn tôi ở lại đây càng không muốn tôi có dính dáng tới mấy tổ chức như Thiên Nam...
Anh ấy lo, tôi biết
Nhưng...
....tôi đang muốn xem Thiên Nam dở trò gì
Căn bản... nếu anh muốn thoát khỏi tay ưng Bang chuyện đó vốn không khó...
Còn bày đặt bị bắt nhờ người tìm tôi. Hẳn có lý do
-Trung. Anh về trước chuyển hết đồ đi. Tôi sẽ về sau
Tôi nói
-Nhưng....
-Đừng cản trở anh em tôi hàn huyên
Thiên Nam nói
Anh biết con em nhìn ra tâm ý của mình rồi...
-Bày tiệc
Triệu Minh ra lệnh
Cô gái này... anh thích!
Thông minh, nhạy bén, sắc sảo, dịu dàng, gan dạ.... tinh tế cô đều có... hơn nữa tâm can cô đơn giản nghĩ gì làm lấy không toan tính
Người con gái này...vô giá... là cực phẩm mỹ nhân
-Trung đi rồi. Nói đi. Muốn thương lượng với em chuyện gì?
Nó hỏi
Một đường thẳng tuột vấn đề
-Có thể ở lại đây không?
-Tại sao?
Tôi hỏi
Thiên Nam không bao giờ đề nghị, yêu cầu hay bắt buộc tôi gia nhập vào bất kì băng nhóm, tổ chức nào... lần này là tại sao?
-Anh phải đi một chuyến có lẽ rất dài... Lâm ở lại hoàn thành những việc Triệu đại giao phó... cho đến khi anh về!
-Nhưng....
Tôi chưa kịp nói xong thì Thiên Nam đã nhảy vào chặn họng
-Ba từng dạy... làm người không được vong ơn phụ nghĩa. Triệu đại giúp đỡ chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-nguoi-thua-phan-1/84096/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.