Mặt trời mọc sớm sau những ngày nặn mất tăm sau nhưng rặng mây mù mịt đen ngòm... cũng là lúc kết thúc sự im lặng vốn đang ngự trị tại cái dinh thự to lớn nhà họ Triệu.
Nó dạy sớm
Và....
Ra khỏi Triệu gia cũng từ rất sớm tới một khu đất trống bên một dòng sông nhỏ, cảnh vật rất nên thơ.
Đẹp mơ mộng
Người con gái mặc bộ áo da đứng đó khoanh tay trước ngực nhẹ nhàng quay lại nở một nụ cười quyến rũ
-Chào công chúa. Chúng ta bắt đầu được rồi chứ?
Nó mỉm cười
-Vất vả cho cô rồi Rose, đừng nóng vội quá như thế!
Cả hai bắt tay nhau.... sự hy sinh của anh em của nó,nó sẽ ghi nợ, dùng máu kẻ thù khắc lên mộ của họ....
Rose chính là may mắn nên không chết... cô khác với người thường tim.... nằm giữa nồng ngực...
Cái chết giả khiến cô an toàn dưỡng thương
Trả thù! Cách tốt nhất để cô xả hận
Không những giết mà phải giày xéo kẻ đó.... kẻ cô đã từng tin hơn cả công chúa
Trời cho cô sống để nhìn rõ bộ mặt gian trá ấy
-Bây giờ tôi phải làm gì?
-Trước nay sống trong bóng tối... bây giờ thay đổi một chút, ra ngoài cũng thú vị lắm
-.....
- ý của công chúa là...
-Bên dịch mạnh không có nghĩa chúng ta yếu hơn, Đông Danh cần người giúp và tôi biết cô là người có năng lực hoàn thành
-Làm gì cơ?
Rose nheo mày
-Đi tìm anh ta, cô sẽ biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-nguoi-thua-phan-1/1895886/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.