-Oh! Hay đấy, rồi anh sẽ làm gì? Ép tôi chế tạo những cỗ máy giết người phục vụ cho những kế hoạch đen tối của mình?
-Không đâu công chúa, ta muốn em làm việc khác
Ken vẫn giữa nguyên nụ cười ngạo mạn
Nó nhíu mày, hắn muốn gì nhỉ? Hắn có âm mưu gì?
-Công chúa, ta thay đổi quyết định rồi. Tại sao chúng ta không biến thù thành bạn? Ta và em, chúng ta là người một nhà.
Đôi mắt sapia sáng lên thích thú
-Người một nhà?
Nó mù mờ
-Ta nghĩ cha ta sẽ không làm khó, chỉ cần em gật đầu đồng ý đời này kiếp này ở bên ta dù cha ta có muốn cũng không thể hại em
Ken vuốt nhẹ mái tóc màu nâu hạt rẻ
-Có phải anh phát bệnh rồi không? Đời này kiếp này ở bên anh? Nực cười! Anh đang tấu hài cho tôi xem sao???
Nó khinh miệt nói
-Em nghĩ gì vậy công chúa? ta đanv thật lòng bày tỏ với em
-Dù đàn ông trên thế gian này chết hết tôi cũng không ở cạnh anh. Giữa hai chúng ta phải có người sống kẻ chết
Nó gằn giọng. Mối thù sâu như biển nặng như núi... từ lâu thấm vào máu thịt làm sao nó có thể quên
Ân Thiên Lâm cô coi trọng nhất chính là tình nghĩa, anh em của nó, gia đình của nó đã ngã xuống
Dưới bàn tay ấy... muốn nó quên ư? Chuyện hài sao?
Khi máu còn chảy trong huyết quản
Khi tim vẫn còn đập
Mối thù ấy mãi mãi nó khắc sâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-nguoi-thua-phan-1/1895880/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.