Ngày hôm sau bà nội Mặc đã tỉnh lại và được chuyển về phòng hồi sức. Cả Mặc gia đều thở phào nhẹ nhõm. Việc đầu tiên bà làm sau khi tỉnh lại là hỏi về Uyển An.
“Cháu dâu của ta đâu? Uyển An nó đâu rồi?”
Tất cả mọi người trong phòng đều im lặng, chẳng một ai dám nói với bà rằng hai người họ đã li hôn cả. Cũng vì chuyện li hôn này mà bà phải nhập viện nên dĩ nhiên không ai dám để bà biết. Mẹ Mặc Khanh thấy thế cũng vội chạy đến bên giường mà cố gắng nói sang những chuyện khác
“Mẹ, mẹ cảm thấy sao rồi ạ?”
“Mẹ có không khỏe ở đâu nữa không? Để con gọi bác sĩ đến kiểm tra lại ạ”
"Tôi vẫn chưa chết được đâu. Mấy người không cần phải lo lắng cho tôi "
“Cái tôi muốn biết là cháu dâu tôi đâu rồi? Nó sao lại không ở đây?”
Mặc Khanh thấy bà bắt đầu kích động thì cũng chạy lại chỗ bà, để bà không nghĩ ngợi nhiều đành nhẽ anh phải nói dối bà
"Uyển An có ấy bận việc ở công ty rồi bà ạ. Cô ấy bảo cháu ở đây chăm sóc bà thật tốt. Khi nào thu xếp được công việc cô ấy sẽ qua thăm bà "
“Có thật như vậy không hả, Lâm Hạo?”
Bà vừa nói vừa nhìn Mặc Hạo với anh mắt sắc lạnh. Sở dĩ bà chẳng tin tưởng được Mặc Khanh tẹo nào chỉ còn Mặc Hạo là bà còn chút tin tưởng. Mặc Hạo bị bà nhìn thế thì nhìn ngó xung quanh như cầu cứu nhưng cái anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-ho-cua-giam-doc-mac/3330634/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.