"Lâm Hạo, tên đáng chết nhà em"
"Ai cho em tự ý cho phép cô ta làm việc ở chỗ anh hả?"
"Anh trai yêu quý của em ơi. Em là đang giúp anh đấy "
"Giúp anh? Giúp anh mà em để Uyển An làm việc ở đây à? Cô ta chỉ giỏi phá anh mà thôi "
"Ôi ông anh mất trí của em ơi. Em là đang giữ chân vợ giúp anh đấy"
" Anh mà không mau chóng nhớ lại. Có ngày chị ý lại bỏ đi thì đến lúc đấy hối hận cũng không kịp đâu "
Mặc Khanh cầm tập tài liệu trên tay ném thẳng vào người Mặc Hạo vừa quát
"Hối hận cái đầu em"
"Chỉ cần đủ ba tháng là anh và cô ta sẽ li hôn. em nghe chưa"
Mặc Hạo vừa nhảy lên né cú ném ấy vừa kinh ngạc trố mắt nhìn Mặc Khanh
"Li hôn? "
"Anh bị điên rồi. Anh mà không mau nhớ lại thì em cũng không cứu anh được nữa rồi"
"Cút ra ngoài nhanh lên "
"Cái thằng em báo đời này "
Mặc Hạo thản nhiên bước chân đi ra nhưng vẫn không quên nói vọng lại nhắc nhở anh mình
"Anh suy nghĩ cho kĩ vào. Để sau này có làm sao sẽ không trách thằng em này không nhắc anh"
Mặc Khanh tức giận muốn nổ cả đầu luôn. Nhưng anh vẫn không thể hiểu được rốt cuộc ý của Mặc Hạo là gì. Tại sao anh phải hối hận? Chẳng phải cuộc hôn nhân kia cũng chỉ là hợp đồng thôi sao? Anh bắt đầu suy nghĩ kĩ đến quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-ho-cua-giam-doc-mac/3325876/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.