Uyển An dắt tiểu Phong về phòng rồi bế cậu nhóc lên giường
"Lâm Phong. Sao con hư vậy, còn tự ý ra khỏi giường nữa "
"Mẹ, mẹ cũng không ngoan mà. Mẹ bỏ con lại một mình còn gì "
Uyển An bị tiểu Phong nói đến ngu người rồi, đúng là cô cũng bỏ thằng bé ở lại thật mà giờ còn trách móc nó nữa.
"Mẹ là đi mua đồ ăn sáng cho tiểu quỷ nhà con đấy. Đêm qua con sốt làm mẹ lo chết mất"
Uyển An khẽ đặt hộp cháo đang cầm trên tay xuống bàn rồi rót một cốc nước đưa cho tiểu Phong, tiểu Phong cầm lấy chưa uống vội mà đáp lời cô.
"Con cũng là ra ngoài tìm mẹ đấy. Con dậy mà không thấy mẹ đâu"
"Không thấy mẹ thì cũng phải ngồi đợi mẹ chứ. Con tự ý ra ngoài không sợ người ta bắt con đi mất sao?"
"Không sợ. Con là con trai, con lớn rồi. Con mà cứ sợ như vậy làm sao có thể bảo vệ mẹ được "
Uyển An bật cười xoa đầu cậu.
"Ya, con lớn quá rồi ha? Còn muốn bảo vệ mẹ nữa. Con mới mới 4 tuổi thì định bảo vệ ai?"
"Không phải 4, con sắp 5 tuổi rồi đấy "
"Nhưng con vẫn chưa đủ 5 tuổi còn gì?"
Tiểu Phong bị mẹ nói đuối lý nên im lặng chỉ biết cầm cốc nước rồi uống một hơi. Uống xong cậu còn thở dài như ông cụ non. Như nhớ ra chuyện gì đó cậu lại nhanh nhảu kể với mẹ
"Mẹ, ban nãy con đã gặp một người đấy"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-ho-cua-giam-doc-mac/3313037/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.