Sáng sớm khi tất cả còn ngủ Uyển An đã dậy đi xung quanh nhìn ngắm những cảnh vật quanh nhà. Nơi đây vẫn vậy, nó vẫn giống như 5 năm trước, chẳng có gì thay đổi cả. Cả người Uyển An rơi vào vẻ trầm tư mà suy nghĩ về dự định sắp tới của mình. Giờ cô không còn một mình nữa, cô còn tiểu Phong Phong của mình. Cô có thể chịu khổ nhưng tiểu Phong không thể thiếu thốn bất cứ thứ gì được, cô muốn cho con mình những thứ tốt đẹp nhất. Đang trong mạch suy nghĩ ấy thì bất ngờ một bàn tay chạm nhẹ vào cô, là Chu Nhã. Uyển An hơi giật mình quay lại nhìn. Hôm qua không để ý lắm nhưng bây giờ nhìn kĩ lại thì Chu Nhã cũng không phải quá xuất sắc như cảm nhận của cô hồi 5 năm trước. Không phải Chu Nhã già đi hay xấu đi mà đơn giản lúc trước là do Uyển An hiểu nhầm Mặc Khanh dẫn đến quá tự ti vào bản thân mình, giờ nhìn lại thì cô cũng chẳng thua kém gì Chu Nhã cả.
"Uyển An, cô đứng ngoài này làm gì vậy?"
"Tôi muốn đi dạo một chút thôi "
"Cô vào ăn sáng đi, bé Phong tỉnh rồi đấy. Nó tìm cô suốt "
"Được, ta mau về thôi "
Về lại nhà, khi bước vào phòng bếp Uyển An đã thấy tiểu Phong ngồi một cách ngay ngắn trên bàn
"Mẹ, mẹ đi đâu vậy?"
"Mẹ đi dạo quanh đây thôi con trai. Con ngủ có ngon không?"
"Có ạ. Hai dì đã gọi con dậy ăn sáng. Mẹ, mẹ mau vào ăn đi"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-ho-cua-giam-doc-mac/3310964/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.