Uyển An chào tạm biệt Sơ Hạ rồi bước vào nhà. Mặc Khanh thấy đã muộn cô chưa về nên đã đứng ở trước cửa đợi cô rất lâu
"Sao bây giờ cô mới về?"
"Cô có biết bây giờ mấy giờ rồi không? tôi và cả bà đều rất lo cho cô đấy"
Uyển An chỉ im lặng không trả lời anh, giọng Mặc Khanh vừa là trách móc nhưng cũng vừa là sự lo lắng quan tâm, thấy trong mắt cô đầy tâm sự anh không khỏi vội vã hỏi
"Cô gặp bạn cô không vui sao"
"Cô và bạn cãi nhau sao?"
Lúc này Uyển An nhìn lên thấy Mặc Khanh đang đứng ở cửa đợi mình thì mọi suy nghĩ ban nãy của cô đã hoàn thành biến mất. Bây giờ cô cảm thấy rất vui, vui vì Mặc Khanh đã đứng đấy đợi cô. Cô quyết định cứ thế mà sẽ theo đuổi anh, để đến khi cô cảm nhận được tình cảm anh dành cho mình cô sẽ tỏ tình với anh, lúc đấy cô sẽ không phải li hôn với anh cũng sẽ không cần quan tâm cái hợp đồng kia nữa.
Bà Mặc ở trên lầu nghe tiếng hai người ở dưới mà cũng bước xuống
"Uyển An, cháu về rồi à? Thằng bé Lâm Khanh này cứ đứng đợi cháu ở đấy mãi, bà bảo nó gọi cho cháu thì kêu sợ làm phiền đến cháu"
Nghe bà nói thế Uyển An lại càng vui hơn.
"Nào, Uyển An cháu ăn tối chưa? Mặc Khanh nó đợi cháu đến giờ cũng chưa ăn gì cả"
Mặc Khanh bị bà vạch trần thì cũng xấu hổ mà cố gắng"lấp liếm"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-ho-cua-giam-doc-mac/2742749/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.