Sáng hôm sau Uyển An tỉnh dậy thấy mình đang nằm trong vòng tay của Mặc Khanh với tình trạng không mặc đồ mà không khỏi hốt hoảng. Cô hất tay Mặc Khanh đang ôm người mình ra mà hét lớn
"Mặc Lâm Khanh, rốt cuộc anh đã làm gì tôi hả?"
Mặc Khanh từ từ mở mắt nhìn Uyển An, trong mắt anh Uyển An bây giờ giống như chú mèo nhỏ đang tức giận vậy. Anh khẽ cười nhìn cô
"Sao, em hối hận rồi à"
"Tôi hỏi anh sao tôi lại không mặc đồ"
"Vợ chồng ngủ với nhau em thấy cần mặc đồ không?"
"Anh....anh ngậm miệng lại cho tôi"
"Là em hỏi tôi còn gì, sao giờ lại không cho tôi nói vậy"
Mặt Uyển An đỏ lên vừa xấu hổ vừa tức. Cô trùm chăn lên hết đầu ngẫm lại chuyện tối qua, từng chuyện từng chuyện một cứ diễn ra trong đầu cô. Cô nhớ mình mắng anh thế nào, nói mấy lời ngu dốt thế nào và cả việc cô cưỡng hôn anh nữa. Cô hối hận cũng muộn rồi. Mặc Khanh thấy cô xấu hổ thế như được nước lấn tới
" Em giờ là người phụ nữ của tôi rồi. Cảm giác thế nào? Tôi là đàn ông 'chuẩn' có đúng không"
'Đàn ông chuẩn'? Uyển An nghe đến đây cô cố lấy lại mặt mũi cho mình mà liều lĩnh đáp
"Cảm giác rất tệ, thực sự tệ. Mặt anh cũng đẹp trai đấy nhưng ở phương diện 'kia' thì cần phải cố gắng thêm"
Mặc Khanh nghe mình bị chê cũng chỉ biết cười, bộ mặt gian manh nhìn về phía Uyển An đang cố giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-ho-cua-giam-doc-mac/2742744/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.