Về đến nhà cô thấy người ngồi phòng khách uống trà với bà chính là Chu Nhã thì không thể dấu nổi sự khó chịu. Cô cứ thế chào bà rồi đi thẳng lên phòng, Mặc Khanh cũng thế anh đã đi theo ngay sau cô. Cứ mỗi lần thấy cô khó chịu vì thấy Chu Nhã thì Mặc Khanh lại không thể dấu nổi sự vui vẻ của mình mà khoái chí cười. Anh càng ở sau cười thì lại càng khiến Uyển An tức giận hơn, cô kéo tay anh ra khỏi phòng rồi bản thân lại khóa trái cửa để anh ở ngoài cười một mình.
"Uyển An, em mở cửa cho tôi đi"
Mặc Khanh cứ vừa gõ cửa vừa gọi Uyển An ở trong phòng.
"Anh muốn cười thì cứ ở ngoài cười cho chán đi"
"Tôi không cười nữa, không cười nữa được chưa "
"Anh mau xuống tiếp cô Chu đi kìa. Khách người ta cất công đến tận nhà tìm anh rồi đấy "
"Em nói gì vậy, cô ấy đến chơi với bà mà. Liên quan gì đến tôi"
"Tóm lại đợi bao giờ tâm trạng tôi tốt lên tôi sẽ cho anh vào "
"Đây cũng là phòng của tôi đấy. Em không thể để tôi ở ngoài này được "
"Sao hả, anh có giỏi thì phá cửa mà vào "
"Cái này là em nói đấy nha "
Mặc Khanh nói xong thì im lặng một lúc, Uyển An thấy vậy cũng sợ anh làm thật sẽ ảnh hưởng tới bà ở bên dưới nên cũng bẽn lẽn đi lại chỗ tay nắm cửa rồi áp sát tai lên cửa nghe ngóng động tĩnh của Mặc Khanh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-ho-cua-giam-doc-mac/2742729/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.