Choáng váng... Không biết mấy giờ rồi?
Chân Đa Trân ngồi phịch trên giường đành phải gọi người đàn ông xỏ xuyên côcả đêm qua dậy: "Mạc Ưng Chí... Bây giờ là mấy giờ rồi?"
"Đúng là không ngoan, còn gọi cả tên họ của anh hả?" Người đàn ông nhẹ nhàng thở dài.
Ôm chặt người đẹp, đôi môi mỏng của anh đặt bên tai cô, hơi thở nóng rực, bắt đầu gặm nuốt vành vai mềm mại ngọt ngào.
"Không cần nữa..."
Tiếp xúc thân mật, cô nhớ lại rằng mình đã bị lửa nóng của anh xỏ xuyên thếnào, dục vọng to lớn nóng bỏng của anh chôn thật sau trong thân thể cô,cái loại đó giống như là dấn thân vào ngọn lửa cuồng nhiệt, cả người bịnấu chảy đến sung sướng...
Ngoại trừ đón nhận dục vọng xuyên quakhuếch trương đến đau đớn cùng cực ở bên ngoài, càng làm cô khó quênchính là, lửa nóng cứng rắn kết hợp chặt chẽ với hoa nhị gây ra tiếngvang dâm mĩ, còn có dòng điện kích thích khoái cảm tận sâu trong cơthể...
Tất cả mọi thứ đều khiến cô run lên!
Không nhịn được, toàn bộ cơ thể Chân Đa Trân nổi da gà, như bị tia chớp đánh trúng, cả người không ngừng run rẩy...
"Anh là người tình của em, em nên gọi anh là gì?" Người đàn ông cố ý muốn lấy bằng được đáp án.
"Ưng chí..." Cô nhỏ giọng đáp lại, đến chỗ "thân yêu" thì cô không thể nào nói ra miệng nữa.
"Nhỏ quá, không nghe thấy." Quên đi, không có cá tôm cũng được, trước đừnggọi cả tên họ là được, những thứ khác sau này hãy nói.
"Ưng Chí!" Cô nói lớn hơn.
"Em không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-ham-tien-cua-tong-giam-doc/14805/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.