"Ba, con… buồn ngủ quá."
Sau khi cậu bé ăn xong bánh dâu tây thì miễn cưỡng ngồi phịch trên ghế, buồn ngủ ngáp một cái thật to.
"Muốn ngủ thì mau trở về phòng đi!" Mạc Ưng Chí ra lệnh.
"Nhưng... cô giáo..." Mạc Siêu Luân liếc nhìn cô giáo xinh đẹp một cái, không muốn để cô về.
"Allen yên tâm, cô sẽ ngồi ở chỗ này, sẽ không về nhà đâu." Chân Đa Trân nở nụ cười thản nhiên.
"Vậy... ba, ba phải coi trọng cô giáo đó!" Suy nghĩ hồi lâu, Mạc Siêu Luân chỉ có thể giao trọng trách lớn cho ba.
"Không thành vấn đề. Con đi ngủ nhanh lên, ngày mai đổi lại là con." Mạc Ưng Chí vỗ ngực bảo đảm với con trai.
"Dạ được!" Mạc Siêu Luân cười toe toét đi về phòng.
Chờ cậu bé đi rồi, Chân Đa Trân cũng đứng lên - đã quá mười hai giờ khuya rồi, cô cũng nên về nhà.
"Đừng vội đi, uống chút Beaujolais [1] đã." Bàn tay to ngăn bàn tay nhỏ bé, vội vàng giữ lại.
[1] Beaujolais: tên một loại rượu vang Pháp, được làm từ quả nho trồng ởvùng Beaujolais - nằm gần thung lũng sông Rhône, sản phẩm chủ yếu củavùng là rượu vang đỏ.
"Beaujolais là gì?" Chân Đa Trân nhăn mày, không hiểu lắm về từ này.
"Tên một vùng làm rượu ở Pháp, sản xuất rượu đỏ, rất nổi tiếng." Người đànông nhẹ nhàng giải thích, nhưng chân mày của người đẹp vẫn không giãnra, anh tốt bụng miêu tả cụ thể: "Cuối tháng mười hàng năm, các thươngnhân giàu có ở Đài Loan phải đặt mua mới có để uống, chai đắt nhất cũngkhoảng 450."
"Gì? Mắc như vậy?!"
Chân Đa Trân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-ham-tien-cua-tong-giam-doc/14798/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.