Toàn thân Kỷ Tư Viễn toả ra sự kiêu ngạo và khí khái không thể xem nhẹ.
Hai bó hoa, một bó cho Phí Nhã, một bó cho Lê Nhất.
Phí Nhã khen Kỷ Tư Viễn: "Tớ thích tú cầu hồng, Lê Nhất thích cát cánh trắng. Kỷ Tư Viễn trí nhớ của cậu vẫn luôn tốt như vậy."
"Không phải em không thích hoa sao?" Giọng điệu Kiều Mộ Dương hỏi Lê Nhất mang ý lạnh dễ dàng nắm bắt.
Lê Nhất cười nhạt nói: "Sở thích của con người, là sẽ thay đổi theo sự trưởng thành."
"Vậy à." Kiều Mộ Dương nhận lấy bó hoa Kỷ Tư Viễn tặng thay Lê Nhất, sau đó khách sáo chào Kỷ Tư Viễn.
"Đã lâu không gặp." Kỷ Tư Viễn cũng khách sáo mỉm cười với Kiều Mộ Dương, lại thuận tay nhận lấy cái túi trên người Lê Nhất.
Tiết mục 2V1 cứ vậy trình diễn, Phí Nhã yên lặng xem, kéo Lê Nhất đi về phía trước. Lúc ngồi xuống, cô ấy xếp Lê Nhất ngồi đối diện với Kiều Mộ Dương.
Hồi trước Kỷ Tư Viễn không ở trong nhóm bọn họ, bây giờ trưởng thành, mối quan hệ giữa mọi người yên lặng xảy ra sự thay đổi, Kiều Mộ Dương ngược lại trở thành người xa lạ.
Trong cuộc nói chuyện, mức độ quen thuộc của Kỷ Tư Viễn và Lê Nhất dường như sắp vượt qua mức độ thân thiết của Lê Nhất và Phí Nhã. Ba năm cấp 3 bốn năm đại học, bảy năm tình bạn cùng trường, thêm mấy năm nay cùng nhau phấn đấu ở Bắc Kinh, thời gian Kỷ Tư Viễn ở bên cạnh Lê Nhất đã đi qua mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-giau-ten-cua-toi/2560322/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.