Lê Nhất chưa bao giờ tiếp xúc thân mật như vậy với người khác phái, lồng ngực Kiều Mộ Dương rộng lớn như tấm lưới kín không kẽ hở, hoàn toàn giam cầm trái tim cô như lục bình.
Cô đã từng giả vờ ngủ tựa vào bả vai anh, cũng bị anh kéo tay nhưng với dáng vẻ xa cách. Hơi thở của anh phả vào mặt, nhịp tim anh đập trung lập, thần tốc mà mạnh mẽ tiến vào trong lỗ tai cô, khiến suy nghĩ của cô đột nhiên cuốn đi.
Cô nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên hai học sinh cấp 3 mặc đồng phục Minh Thành. Bọn họ đứng đối diện nhau, khát khao, hy vọng. Trong mắt của cậu con trai có ánh sáng, nụ cười của cô gái thuần khiết, trong trẻo. Cậu con trai tràn đầy mong đợi hỏi cô gái, rốt cuộc khi nào cậu mới có thể đủ mười tám tuổi. Cô gái nghe hiểu ý của chàng trai, hận không thể đến cái ngày mình trưởng thành ngay lập tức...
Bàn tay Kiều Mộ Dương dán sát vào sau đầu Lê Nhất, hơi hơi khom lưng giống như ôm một báu vật yêu thích đã thất lạc mà tìm lại được. Anh đã vô số lần tiếc nuối bản thân của thời niên thiếu, quá mức kiêu ngạo lại quá mức nội liễm, thỉnh thoảng tự ti, thỉnh thoảng lại rất tự tin. Tóm lại, thiếu niên ấy không thể giống như bây giờ, chỉ dùng một cử chỉ ôm mà có thể nói cho cô gái biết, anh đã giao trọn trái tim cho cô từ lâu.
Mở mắt ra, Lê Nhất nhìn hình chiếu bọn họ thân mật ở dưới đèn đường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-giau-ten-cua-toi/2560316/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.