Quan Mỵ Du bị nhốt ở trong phòng suốt nửa tháng trời, cô cũng không biết vì sao lại bị phát hiện nữa. Hôm đó khi Triệu Tuấn Dương hôn cô, một lúc sau đó cái vòng tay bảo vật tự dưng lại phát sáng.
Ánh sáng nó phát ra chói loá, đến độ khiến cô hoa cả mắt. Quan Mỵ Du theo phản xạ dùng tay che mắt, sau khi mở mắt ra thì phát hiện mình ở dưới Địa Phủ, hơn nữa còn đang ở vị trí cất chiếc vòng bảo vật.
Ngoài cô ra, xung quanh là các vị quan sai của Địa Phủ, trong đó có cả cha của Quan Mỵ Du. Cô nuốt nước bọt nhìn các vị tiền bối, trong lòng thầm nghĩ mình tiêu đời rồi.
Cái vòng chết tiệt này tự dưng lại kéo cô về đây?
"Con quậy phá quá rồi, bảo vật của Địa Phủ mà cũng dám lấy trộm?" Cha Quan quát, gương mặt ông ấy dữ tợn thiếu điều muốn đánh cô ngay trước mặt mọi người.
"Ông chủ tiểu thư chỉ nhất thời hiếu kỳ nên mới phạm sai lầm, ông chủ đừng trách tiểu thư mà tội nghiệp." Tiểu Thúy giúp cô xin xỏ.
Tuy chỉ là một hồn ma giúp việc thấp cổ bé họng nhưng Tiểu Thúy rất thương Quan Mỵ Du. Mỗi lần cô làm sai, cô ấy sẽ không sợ hãi mà đứng ra xin xỏ giúp.
Bình thường cha cô cũng không thật sự muốn phạt cô, nhưng lần này cô lấy trộm vòng bảo vật của Địa Phủ nên không thể không phạt. Đứng trước các quan quỷ sai của Địa Phủ, cha Quan phạt cô đóng cửa tự suy nghĩ, đợi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-den-tu-thang-7-am-lich/2759019/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.