Tới giờ cơm Tiểu Thúy đi chuẩn bị âm khí cho Quan Mỵ Du.
Cô không có tâm trạng ăn cơm, cứ nằm đó đùa giỡn với cái cửa vô tri.
"Đóng lại."
"Mở ra."
"Đóng lại."
"Mở ra."
Cái cửa nó sắp không hoạt động được nữa với Quan Mỵ Du cô rồi!
Cô thở dài, nâng mí mắt, bỗng cô nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
"Thầy Triệu???"
Quan Mỵ Du lập tức chạy ra bên ngoài. Linh hồn của Triệu Tuấn Dương đang đi qua Cầu Nại Hà, cô cố gắng nhìn kỹ hơn.
Đúng là hắn rồi, chính là Triệu Tuấn Dương!
"Thầy Triệu à?"
Cô hồ biến xuất hiện trước mặt hắn, thấy cô hắn bị dọa cho giật mình. Gương mặt hắn ngạc nhiên thấy rõ.
Quan Mỵ Du nhìn hắn, không giấu nổi xúc động rơm rớm nước mắt:"Thầy Triệu thầy chết rồi à, sao thầy đoản mệnh quá vậy?"
Triệu Tuấn Dương đi qua gặp Phán Quan thứ mười, không ngờ nửa đường đi lại gặp được cô. Hắn vừa mới tỉnh lại nên công việc dưới Địa Phủ cần thời gian sắp xếp. Hắn còn định sắp xếp xong mới tìm cô, ai ngờ đã gặp cô từ trước.
Nhìn Quan Mỵ Du sắp khóc, hắn tự nhiên lại nảy ra ý định chọc ghẹo cô nàng một phen.
Hắn hỏi:"Quan Mỵ Du em cũng chết rồi sao?"
Lúc trước cô cũng giả thành con người lừa hắn, tuy hắn không vạch trần nhưng không phải không biết.
Quan Mỵ Du thở dài, chuyện về thân phận của cô một lời khó nói hết. Cô kéo tay Triệu Tuấn Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-den-tu-thang-7-am-lich/2759007/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.