--- ------ ------ ------ ------ --------
Cảm giác của một con người...
Đôi khi mờ ảo hư vô...
Nhưng đôi lúc đó lại chính là sự thật...
... .........
Những giọt mưa từ trên bầu trời bắt đầu giăng xuống mặt đường, một cơn mưa rào giữa mùa hè...Tại trạm xe buýt...
.
*Satomi-than thở* Thời cứ mưa thế này thì phải làm sao đây ?
Chỉ còn vài phút nữa là vào học rồi ? Mình sẽ trễ mất thôi! Lại chẳng gọi cho Gui được nữa...Grừ...[Gui có tật hay bỏ quên điện thoại ở nhà, gen di truyền giống Jiro đấy ^__^].
Nó nhìn trời mưa một cách buồn bã, rồi lại thầm trách hắn:
*Satomi* Cũng tại tên tảng băng đó cả! Người đâu mà...
- Tôi có diễm phúc được chở cô đi học không, thưa công chúa ?-chưa kịp để nó dứt lời, một anh chàng từ đâu chạy đến, nhẹ nhàng tháo chiếc mũ bảo hiểm màu xanh xuống, nở một nụ cười đáng yêu-đó chính là Jiro.
*Satomi-ngạc nhiên* Anh Jiro ? Sao anh lại ở đây ? chẳng phải ban nãy anh đã đi học rồi hay sao ?
*Jiro-cười* Vì anh linh cảm rằng có ai đó đang cần sự giúp đỡ của anh!
Đôi mắt của Jiro như dán chặt vào nó, cứ như muốn nói rằng "Người đó là em" vậy.
*Satomi-cảm động* Anh!
*Jiro-đỏ mặt* Lên xe nào! Nếu không chúng ta sẽ muộn thật đó! (quay mặt đi)
*Satomi* Vâng ạ!
Nó lí nhí lấy chiếc cặp rồi chạy đến chiếc xe của anh, trên miệng vẫn mỉm cười vì vui sướng.
Chiếc xe phóng nhanh cho kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-dai-ca/2343048/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.