Hai ngày sau đó...
Sau khi rời khỏi bệnh viện, nó cùng Gui quay về biệt thự nhà họ Chen.
*Gui-đề nghị* Satomi à! Hay là..mình giúp bồ trả món nợ này nhé!
*Satomi-bực dọc* Nếu còn coi mình là bạn thì đừng nói về chuyện này nữa, có được không ?
*Gui-áy náy* Mình xin lỗi! Mình chỉ là...
*Satomi-cười* Được rồi! Bồ mau về nhà đi! Hai ngày nay bồ không về rồi còn gì, ba bồ sẽ lo lắm đấy! Hơn nữa..mình cần phải làm việc mà... (bước xuống xe)
*Gui* Cậu điên à ? Chân của cậu...
Sau một hồi lâu, con bé đã bị nó thuyết phục đành lẳng lặng quay về...Trời bắt đầu vừa rạng sáng, những cơn gió mùa đông như thổi ào ạt về, càng làm cho ngôi biệt thự trở nên âm u hơn...
*Satomi* Calvin! Anh đúng là đồ tảng đá đáng ghét! Tôi hận anh! Hận anh!-Nó ngồi phệt xuống đất, vẽ hình hắn bằng ..cục đá, rồi vừa đạp vừa chửi cho... hả giận...
*Calvin* Cô làm gì ở đây vậy ? Sao không vào nhà ?
Tiếng nói của Calvin vang lên từ phía sau bậc cửa cách nó không xa, khiến con bé không khỏi giật mình, khuôn mặt chuyển biến từ màu hồng sang tái dần...tái dần..
"Quái lạ! Sao hắn thức sớm quá vậy ? Giờ chỉ mới có 5 giờ thôi mà ? Thôi chết rồi...nãy giờ mình nói chửi hắn..."
*Satomi* Anh..sao lại ở đây ?
*Cal-chau mày* Cô thật kì lạ! Đâu là nhà của tôi, tôi đi đâu mà không được !
*Satomi-gãi đầu* À tôi quên ! Mà ban nãy...anh có nghe thấy...cái gì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-dai-ca/2343044/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.