Dưới ánh mắt lên án của người soát vé, Trần Dương nhanh chóng mua hai vé xem phim khoa học viễn tưởng rồi cùng An Niên lao ra ngoài.
“Sao anh lại mua vé phim khoa học viễn tưởng?” Cầm lấy kính 3D, An Niên vẫn không vui lẩm bẩm, rõ ràng nói để mình chọn, nhưng anh Trần Dương không xem phim tình cảm cũng không xem phim hành động.
“Cái này hay hơn.” Trần Dương ngậm nước mắt nói, anh thực sự có lời khó nói, từ khi gặp An Niên, anh đã đội không biết bao nhiêu nồi rồi.
Hôm nay là ngày làm việc nên dù là buổi tối, rạp chiếu phim cũng không có nhiều người, chỉ có khoảng một phần ba số người ngồi trong phòng chiếu, Trần Dương và An Niên thì ngồi ở góc của hàng ghế cuối cùng.
Vì sợ An Niên xem phấn khích quá sẽ trở thành một con mèo ngay tại chỗ, nên Trần Dương đã cố tình chọn một góc khuất. Mặc dù hiệu ứng xem kém hơn một chút nhưng may là nó vẫn an toàn.
“Anh Trần Dương, sao sau khi em đeo cặp kính này lại xem không rõ thế ạ?” An Niên tháo kính 3D ra, bối rối hỏi.
“Cái này là để xem phim 3D, bây giờ quảng cáo ở dạng 2D nên em sẽ không nhìn rõ. Sau khi phim bắt đầu, em có thể nhìn rõ thôi.” Giọng của Trần Dương vừa dứt, cả phòng chiếu đột nhiên tối sầm lại. Con ngươi đen của An Niên lóe lên một quầng sáng vàng để thích ứng với khoảnh khắc bóng tối ập đến.
Trần Dương sững sờ một lúc, sợ bị phát hiện, anh cầm lấy kính 3D trong tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-cua-toi-la-meo/957769/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.