Nhưng quà cậu cũng tiện tay cho du lịch bãi rác.
Giờ thì tôi có thể đưa ra một nhận xét khách quan như sau : Hắn bị bệnh câm bẩm sinh.
Lạ thật hôm nay có bão hay sao mà hắn lại chủ động tiếp bắt chuyện với tôi. Nhưng nội dung thì ..... hazzz
- Có cần phải ngắm tôi kĩ thế không? _ Cậu ta nói mà trong khi mắt vẫn đang nhắm.
- Ai .....ai ngắm cậu chứ. Đừng có mà ảo tưởng _ Như bị bắt trúng tim đen tôi quay mặt đi trả lời hắn bằng giọng ấp úng.
- Vậy sao nhìn tôi nãy giờ?
Hắn không ngủ nữa mà mở to mắt nhìn thái độ bối rối của tôi. Hắn cười khẩy một cái ( đây là theo tôi nhận định chứ chưa chắc hắn đã cười) rồi nói tiếp:
- Bộ tôi đẹp trai đến vậy sao?
- Đẹp trai á? Chắc vừa sánh kịp con chó nhà tôi ( nhưng sự thật nhà tôi không có nuôi chó nên cậu ta giống con chó nhà hàng xóm tôi hơn).
Tôi nghĩ chắc chắn cậu ta sẽ nổi đoá lên và đốp tôi ngay. Như vậy thì cái mẫu hình Iceboy lạnh lùng vô tâm của cậu ta sẽ bị phá huỷ trong chốc lát.
- Vậy sao?
Trái lại với những gì trong đầu tôu dự kiến, cậu ta buông một câu hết sức vô tư.
- Cậu điếc hay giả vờ ngu ngơ khờ khạo vậy?
Tôi cố nói bằng giọng khinh khỉnh để trọc tức cậu ta.
Hắn không nói không rằng đưa tay gần về phía tôi. Hắn tính làm gì đây trời? Nếu hắn mà làm bậy chắc chắn tôi sẽ cho hắn biết thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-cua-iceboy/790/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.