.
.
Nghỉ lễ nên tặng mọi người một chương đọc chơi,... Hế hế hế.
.
.
.
Hôm nay cô đi học sớm hơn mọi hôm, cô nhớ không nhầm thì hôm nay là đến buổi trực nhật của cô.
Để chiếc cặp xuống bàn, bảng đen đã được lau sạch, ngay cả ghếngồi cũng được lau sạch sẽ, lớp học gần như sạch bóng. Là aigiúp cô trực nhật vậy?
Đảo mắt quanh lớp, mới chỉ có 1chàng cận mọt sách ở lớp, tính cả cô là hai. Vậy cái ngườitrực nhật không phải cậu bạn cận tên Tài đó chứ?
Thôi bỏđi, cái cậu bạn đó chăm chỉ thật nhưng thời gian rời khỏi haicái "đít chai" và quyển sách rày cộp đó cậu ta dành để trỰcnhật á? Khả năng bằng 0.
Cô nằm dài ra bàn, gõ từng ngóntay xuống mặt bàn, nghe từng nhịp gõ cô thấy tâm tình mình nhẹ nhàng hơn. Chỗ ghế ngồi phía trước cô, vài hôm trước vẫn cómột tấm lưng rộng ở đó. Thi thoảng tấm lưng đó sẽ quay xuốngnở một nụ cười tỏa nắng với cô, cũng sẽ nói một câu trêuchọc hay khen ngợi, động viên cô. Ấy thế mà chô ghế đó giờtrống không, dường như chỗ đó chưa từng có ai ngồi, chưa từngcó tấm lưng thẳng đó.
- Xê ra chút.
Lưng cô bị đẩy nhẹ,lực không mạnh nhưng cũng khiến đầu cô xuýt đập vào bàn. Bêncạnh cô có ai đó ngồi xuống, chiếc balo vứt gần như lên hẳnđầu cô. Thằng cha nào mất dịch vậy?
- Ê...
Mấy chữ chửibị cô nuốt ngược vào trong. Cô làm sao có thể chửi ngay cả với ân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-cua-iceboy/2572666/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.