Thiên Kim, rốt cuộc nhỏ đang toan tính cái gì trong đầu vậy chứ? 
Quỳnh Nhi phóng xe rời khỏi trường ngay sau đó. Chính nó còn chẳng hiểu tại sao mình lại phải vội vàng như thế, hệt như một tên trộm. 
... 
Một ngày nào đó trước khi thi, Quỳnh Nhi từng hỏi Thế Nam có phải cậu ấy thích Thiên Kim không? Nghe xong Nam chỉ im lặng, mắt đăm chiêu nhìn ra cửa sổ, trên môi thấp thoáng một nụ cười buồn, hệt như cơn mưa phùn, dù chỉ là phớt qua cũng khiến người đi đường thấm ướt vai. 
Nó lặng nhìn Thế Nam, cảm nhận được trái tim mình vừa trật đi một nhịp. 
Có thể cậu sẽ thắc mắc, tại sao Quỳnh Nhi lại biết được chuyện này? 
Đơn giản vì ánh mắt trìu mến mà Thế Nam dành cho Thiên Kim giống hệt mỗi khi nó nhìn cậu. Tất nhiên là Nam chẳng bao giờ biết đâu. Nói cậu ta ngốc cũng không có gì sai đâu nhỉ? 
Khi thích một người, chỉ số IQ của bạn bất đắc dĩ sẽ trở về con số 0 tròn trĩnh. Bạn tự dưng cười như con ngốc khi nghe cậu ấy kể câu chuyện cười nào đó, dù nó có nhạt hơn nước ốc đi chăng nữa. Bạn lo lắng khi không thấy người ta trước mắt mình, nhưng khi cậu ấy xuất hiện rồi thì bạn lại muốn trốn vào một góc, lặng lẽ ngắm nhìn một lát. 
Bạn cảm thấy hài lòng với những điều tưởng chừng rất bình thường của cậu ấy... 
Và hơn thế nữa, bạn sẽ vui khi crush vui và buồn khi cậu ấy buồn, cũng sẽ hạnh phúc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-cua-hoang-tu/2141537/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.