Nó cười hè hè với cái bản mặt "bánh bao nhúng nước" đang ngồi bên cạnh, sau đó liền lôi sách vở trong cặp ra làm bài tập, không buồn quan tâm cái con người dở hơi tập bơi kia chút nào nữa...
Minh Thái "nhìn" nó một hồi cũng phát chán, đành bỏ ra ngoài.
*Trong tiết Toán*
-Nè, cậu với thằng đó là sao vậy hả?-Minh Thái nằm ra bàn, quay mặt sang nhìn nó, thì thào-Nè, có nghe không tui nói không vậy? Nè, nè!!!-thấy nó lơ đi chỗ khác không thèm tiếp chuyện với mình, Thái hết lay lay tay nó, đã thế lại còn nhéo "yêu" nó mấy phát đau muốn chết luôn à. Tên "sói ca" chết bầm này, bộ cậu ta rảnh rỗi quá không có việc gì làm à, suốt ngày phá bĩnh nó mãi thôi.
-Này, cậu quởn (rảnh) quá sao không ngủ tiếp đi, ở đó mà cứ lải nhải hoài, nhức đầu quá đi!-nó thầm nghĩ: "chuyện mình quen biết ai thì liên quan quái gì tới cậu ta chứ, vậy mà cứ thích thắc mắc hoài. Hừm!". Quỳnh Nhi mặc dù bực mình tên thiếu gia "nhiều chuyện" kia là thế, nhưng nó vẫn còn đủ lí trí để điều tiết Volume của mình lại hết mức có thể. Chí ít là đủ để cô Hà (gv Toán lớp nó) không nghe thấy. Nhưng mà cái ông thần ngồi cạnh nó í, vâng chính là Minh Thái, nhờ vào cái giọng nói "ngồi xa mấy mét vẫn nghe thấy được" thì kết quả là...
-Quỳnh Nhi, lên bảng giải bài 3 cho cô!-Ơ hay, người ồn là cậu ta, người múa may làm trò nãy giờ cũng là cậu ta, vậy mà nó "bất đắc dĩ" phải trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-cua-hoang-tu/117935/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.