"Cậu ta không phải là cái tên công tử bột mình thấy hồi trưa hay sao chứ?" 
Nó ngồi trên chiếc đệm nhỏ được đặt trên bậu cửa sổ, ngước mắt ra không gian bên ngoài căn biệt thự, nơi những chiếc xe, những hàng quán vẫn tấp nập nhộn nhịp mặc dù trời đã dần về khuya. Bận suy nghĩ về nhiều chuyện, bất giác nó lại suy nghĩ về Duy. Cậu ta có vẻ rất được mẹ cưng chiều, học giỏi lại đẹp trai sáng láng thế kia cơ mà. Trong bữa cơm, cô Tâm cũng đã hết lời khoe con trai với nó, nào là Duy thừa hưởng được cái gen nhan sắc của mẹ, với cả biết bao nhiêu đứa con gái theo đuổi mà cậu ta lại vô cùng kén chọn, chẳng chịu mối nào. Nó cũng nghe có mùi hư cấu trong câu văn của cô, mà thôi, ahiii! 
Nhưng mà ban nãy hình như cô chủ nhà có nhắc tới đứa con đầu của cô, tên Thái gì đó thì phải. Cậu ta là người như thế nào nhỉ? Không biết có đẹp trai ngời ngời giống em mình không đây? Nếu trong nhà lại có thêm một tên hotboy nữa trú ngụ, không phải là nó quá có diễm phúc luôn rồi hay sao? 
Mà thôi... 
_________ 
Sáng hôm sau, nó lơ mơ mắt nhắm mắt mở ra khỏi phòng, quờ quạng vịn tay cầm cầu thang đi xuống lầu. Gãi gãi mớ tóc rối đã mấy ngày chưa gội, nó liền ngáp một hơi mệt mỏi. 
Thế nào mà vừa đặt chân xuống phòng khách, nó chẳng thấy người nào trong nhà cả. Người trên Sài Gòn vào hè vẫn thường thích ngủ nướng vậy à! Nó nhìn một lượt mọi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-cua-hoang-tu/117925/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.