Yên Vân Hạ chậm rãi tiến về phía Lý Trạch Lâm, tâm tình hiện tại vô cùng khó miêu tả. Cô nhìn Lý Trạch Lâm gương mặt hốc hác, quần áo xộc xệch, bỗng nhiên nhớ tới lần đầu tiên hai người bọn họ gặp nhau. Nếu không có buổi tối hôm ấy, có lẽ bây giờ hai người bọn họ cũng sẽ không có cơ duyên này… Dù sao thì ông trời vẫn nổi tiếng là khéo léo sắp đặt số phận mà.
Yên Vân Hạ trầm ngâm một hồi, mãi sau mới lên tiếng hỏi:
- Sao cậu lại biết tôi ở đây mà tìm tới?
Lý Trạch Lâm đã không nhìn thấy Yên Vân Hạ gần một tuần rồi, hiện tại gặp được cô, nỗi nhớ bấy lâu cũng chẳng thể vơi bớt. Lý Trạch Lâm muốn dang tay ôm cô vào lòng, nhưng cũng chưa đủ tự tin. Cậu cúi đầu không dám nhìn Yên Vân Hạ, chỉ dịu dàng trả lời:
- Tôi hỏi chị Ý Nguyên… Chị Vân Hạ, chị có đang ổn không?
Yên Vân Hạ không nghĩ tới câu đầu tiên khi bọn họ gặp nhau, Lý Trạch Lâm lại hỏi như vậy. Trái tim tưởng như đã nguội lạnh của cô lập tức trở nên mềm nhũn. Yên Vân Hạ trong lòng rối loạn, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra bình tĩnh. Yên Vân Hạ quan sát gương mặt đầy lo lắng của Lý Trạch Lâm, nhìn hai tay cậu cứ xoắn vào nhau thì có chút buồn cười.
Yên Vân Hạ khẽ gật đầu, giọng nói cũng nhẹ nhàng hơn nhiều:
- Đều ổn cả rồi. Hôm trước đi vội quá nên cũng không kịp nói cho cậu nghe chuyện này. Để cậu chạy đi chạy lại vất vả rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-cua-anh-de-la-phu-ba-dai-nhan/1299579/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.