Lý Trạch Lâm vì sợ Yên Vân Hạ sẽ tránh mặt mình nên từ sớm đã thức dậy chuẩn bị bữa sáng, tiện canh chừng không cho cô chạy thoát. Yên Vân Hạ bước xuống tầng đã thấy Lý Trạch Lâm ở trong bếp thì giật mình thót một cái. Lý Trạch Lâm thấy cô lén lén lút lút như vậy liền không nhịn được mà phì cười.
Lý Trạch Lâm hơi nhếch khóe môi lên, dịu dàng hỏi:
- Chị Vân Hạ dậy rồi sao, chị Vân Hạ còn đau đầu nữa không?
Yên Vân Hạ bị giọng nói trầm ấm của Lý Trạch Lâm dọa cho tái cả mặt. Rõ ràng Lý Trạch Lâm chẳng nhắc gì tới chuyện đêm qua nhưng vẫn khiến cho cô ngại ngùng không thôi. Đúng là có tật giật mình, Yên Vân Hạ thầm nghĩ.
Cô cứng ngắc mỉm cười lại với Lý Trạch Lâm:
- Haha, hôm nay cậu cũng dậy sớm vậy à? Cảm ơn cậu nhé, tôi hết đau đầu rồi.
Như sợ Lý Trạch Lâm nói gì thêm, Yên Vân Hạ vội vàng cầm túi xách hôm qua mình ném lăn lóc trên sô pha lên tiếp lời:
- Thật ngại quá… sáng nay công ty có chút việc, tôi phải đi làm trước đây... Ha ha.
Có điều Lý Trạch Lâm đâu có thể buông tha cho cô dễ như vậy, cậu nhanh chóng bắt lấy cổ tay Yên Vân Hạ đang muốn chạy trốn, không cho cô có cơ hội đi trước. Lý Trạch Lâm hơi cúi người xuống, nhìn thẳng vào đôi mắt còn đang hoang mang của Yên Vân Hạ, cậu thấp giọng hỏi cô:
- Chị Vân Hạ sao phải vội vàng như vậy? Có phải chị Vân Hạ đang nghĩ tới…
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-cua-anh-de-la-phu-ba-dai-nhan/1299567/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.