Sáng sớm hôm sau, Yên Vân Hạ vừa tỉnh dậy đã thấy Lý Trạch Lâm vali lớn nhỏ mang đến xếp đầy trong phòng khách nhà mình. Định thần lại một chút, Yên Vân Hạ mới nhớ ra hôm qua trong một phút ‘mê trai’, cô đã lỡ đồng ý để vị tiểu thịt tươi này dọn tới nhà mình sống chung.
Yên Vân Hạ chỉ về căn phòng phía bên trái cầu thang, nhẹ giọng nói với Lý Trạch Lâm:
- Từ giờ cậu ở căn phòng đó đi. Vì lâu rồi không có người sử dụng nên sẽ mất chút thời gian dọn dẹp đấy.
Lý Trạch Lâm nghe vậy liền gật đầu đáp:
- Được, tôi biết rồi. Cảm ơn chị Vân Hạ.
Yên Vân Hạ đối với cậu cũng chỉ ‘ừ’ một tiếng, sau đó xoay người vào trong bếp pha một cốc cà phê cho mình. Lát sau Yên Vân Hạ ngồi trên sô pha đọc tạp chí, Lý Trạch Lâm giúp cô thu dọn giày dép cất vào tủ. Lúc này, Yên Vân Hạ mới lên tiếng nhắc nhở:
- Phải rồi, hôm qua tôi có nói sẽ đặt ra vài quy định. Hiện tại cậu qua đây nghe tôi dặn dò một chút đi.
Lý Trạch Lâm đương nhiên vô cùng nghe lời, lật đật bước đến chiếc ghế đối diện ngồi xuống. Yên Vân Hạ không biết rút từ đâu ra một từ giấy A4 đưa cho cậu, sau đó mới từ tốn cất lời:
- Chúng ta vốn là trai chưa vợ, gái chưa chồng nên tôi hi vọng trong thời gian sống chung, cậu sẽ tự giác biết ranh giới và khoảng cách để không xảy ra những chuyện ngại ngùng không đáng có.
- Chuyện ngại ngùng không đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-cua-anh-de-la-phu-ba-dai-nhan/1299555/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.