Lúc này, Yên Vân Hạ bỗng nhiên cựa người, chậm rãi mở mắt ra. Hàng mi dài cong nhẹ hơi rung lên, Yên Vân Hạ đưa tay dụi mắt. Kì lạ thật, sao trong phòng cô lại xuất hiện một tiểu soái ca thế này? Yên Vân Hạ nằm ngẩn ngơ một hồi, bỗng nhiên giật bắn mình ngồi vụt dậy. Lý Trạch Lâm vốn đang chỉnh lại chăn cho cô, chiếc cằm tinh tế kia bị đập cộp một tiếng.
Yên Vân Hạ đau đến chảy nước mắt, Lý Trạch Lâm cũng không khá hơn là bao, tay cậu ôm lấy cằm, nhăn nhó. Yên Vân Hạ lúc này mới lờ mờ nhớ ra chuyện hôm qua cô để Lý Trạch Lâm tới nhà mình làm giúp việc. Có điều Lý Trạch Lâm đột ngột xuất hiện trong phòng cô thế này, Yên Vân Hạ vẫn chưa thích ứng được. Lý Trạch Lâm nhận thấy ánh mắt nghi ngờ của cô thì vội vàng phân bua:
- Tôi gọi chị dậy ăn sáng nhưng mãi không thấy chị trả lời nên mới vào đây. Tôi không hề có ý định xấu xa gì đâu.
Yên Vân Hạ nhìn dáng vẻ lúng túng của Lý Trạch Lâm, ý xấu trong đầu lại nổi lên. Không hiểu sao gần đây cô lại thích trêu chọc người khác như vậy nhỉ? Rõ ràng trước đây cô được mệnh danh là ‘boss mặt lạnh’ cơ mà? Yên Vân Hạ bỗng nhiên vén lại mái tóc rối của mình, mỉm cười quyến rũ với Lý Trạch Lâm:
- Trước đây tôi cũng tự tin vào nhan sắc của mình lắm, nhưng không hiểu sao khi nghe lời này của cậu, bỗng nhiên thấy thất bại như vậy nhỉ?
- Chị Vân Hạ nói vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-cua-anh-de-la-phu-ba-dai-nhan/1299552/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.