Đỗ Nhược xuống xe, cô nhìn chiếc Porsche bắt đầu nhanh chóng chạy đi, vội hỏi Lộ Hành Chu: “Sao vậy? Vì sao hồi nãy anh không cho tôi nói chuyện?” Lộ Hành Chu vừa dẫn cô đến Đường Viên vừa căn dặn: “Sau này trước mặt anh Mục, không được nói tới chuyện bán xe. Đó là “vảy ngược” của anh ấy.” (“vảy ngược”: giống như điểm yếu.) “Tại sao vậy? Chiếc xe này rất quan trọng à? Nếu nó quan trọng như vậy thì sao anh ấy lại đành lòng dùng nó để kiếm sống?” “Tôi không biết. Tôi cũng không dám hỏi.” “Anh sợ anh Mục như vậy sao?” “Không thể nói là sợ. Cơ bản là cảm thấy tôi có hỏi anh ấy cũng sẽ không trả lời.” Đỗ Nhược tự nhủ trong lòng: ‘Xem ra là tôi đoán không sai, vị đại ca lái xe trái phép này cũng là một người kỳ lạ, nhưng cũng không tệ. So với thiếu nữ mặt lạnh Thành Duyệt Duyệt thích lừa người kia còn tốt hơn. Còn có Lộ Hành Chu, một người dẫn chương trình với đầy những ý tưởng kỳ lạ khiến cho người ta rất khó lòng để phòng thì Hàn Mục đã rất khá. Mặc dù có hơi đơn độc và cô lập nhưng điều đó không có hại đối với cô. Đến giờ này, Hàn Mục vẫn chưa đi làm. Trong lòng Đỗ Nhược cảm thấy kỳ lạ nhưng cũng không muốn hỏi thêm. Sau khi cô dọn đến, tổng cộng cô cũng không nói được mấy câu với Hàn Mục. Thừa dịp Hàn Mục đi vào phòng vệ sinh, Đỗ Nhược nhân cơ hội trốn vào phòng của mình. Nghĩ đến sự cố hồi sáng, Đỗ Nhược thấy kỳ quái. Tại sao công ty truyền thông mới lại đột nhiên bị Cố Uyên mua lại. Cô vội gọi điện thoại cho Bạch Giai Vũ. Hóa ra, Thẩm Phú Tư đột ngột về quê công tác là bởi vì mỏ quặng ở nhà đã cạn kiệt. Người nhà họ Thẩm muốn mua một mỏ quặng khác nhưng lại không có vốn. Lúc này, Cố Uyên đề xuất rằng hai bên có thể hùn vốn để mua quặng nhưng điều kiện tiên quyết là phải bán công ty truyền thông mới cho anh. Sau khi cúp điện thoại của Bạch Giai Vũ, Đỗ Nhược thở dài. Cố Uyên thực đúng là nhè lúc cháy nhà mà đi hôi của, làm hại cô tưởng rằng công ty truyền thông mới đã được tài trợ thành công. Đỗ Nhược lắc đầu, dẹp hết đống lộn xộn này qua một bên, bật máy tính xách tay của nguyên chủ lên, dự định buổi chiều rảnh rỗi sẽ vẽ hai bức tranh. Vừa mở phần mềm vẽ và bản phác thảo ra thì phát hiện máy tính bị nổi màn hình xanh. Sau khi khởi động lại cũng y như vậy. Cô cảm thấy ngày hôm nay thực sự rất tồi tệ, muốn làm gì cũng không được. Không còn cách nào, cô bật dịch vụ định vị điện thoại để tìm xem gần đây có chỗ nào sửa máy tính không. Sau khi gọi điện nhờ tư vấn xong, cô cầm máy tính chuẩn bị đội mưa đi ra ngoài. Vừa mới mở cửa phòng, cô đã nhìn thấy Hàn Mục đang ngồi trong phòng khách uống cái gì đó. Cô lúng túng lên tiếng chào hỏi: “Anh Mục.” Vốn cho rằng Hàn Mục sẽ không để ý tới cô, không ngờ anh ta lại hỏi: “Sao vậy? Máy tính xảy ra chuyện gì sao?” Đỗ Nhược thầm nghĩ chắc là Hàn Mục nghe được tiếng cô gọi điện thoại vừa rồi: “Dạ, máy tính bị lỗi màn hình xanh, sau khởi động lại nhiều lần cũng không vào được màn hình nền.” Hàn Mục để chén xuống, lấy khăn giấy lau miệng: “Tôi giúp cô xem một chút.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]