Edit: Ajinomoto Beta: Hoa Tuyết
Khi Từ Vọng nhớ lại ký ức phủ bụi từ lâu đó, đầu cô không hề đột ngột đau nhức hay mắt bỗng tối sầm
hôn mê bất tỉnh, chẳng hề chấn động như trong mấy bộ phim cô thường coi.
Thậm chí bây giờ bảo cô nghĩ xem đã nhớ lại ra sao, cô còn không thể nào miêu tả chi tiết được. Chỉ
biết Hứa Đình Đình giống như một chiếc chìa khóa, đột nhiên mở cánh cửa đang đóng kín trong đầu cô
ra.
Hứa Đình Đình nói: “Khi đó tôi còn xốc nổi, chưa biết thích là như thế nào, phần lớn là do không
cam lòng. Trước đây đều là người khác theo đuổi tôi, đó là lần đầu tiên gặp được người chẳng thèm
để mắt đến tôi một cái.”
Đôi khi, lòng hư vinh của con người là ngang ngược vô lý vậy đấy, tôi có thể không thích bạn, nhưng
tôi không cho phép bạn không thích tôi. Khi đó Hứa Đình Đình là một thiếu nữ nổi loạn, đám đàn em
đi theo cũng là những cô gái chưa trưởng thành giống như mình. Nếu chỉ có một nam sinh mà cũng
không giải quyết được, vậy thì chị đại cô ta làm sao thoải mái cho được.
Nhưng Lục Bá An cứ như một cục sắt, ngoài khuôn mặt vô cảm ra…thì vẫn cứ là khuôn mặt vô cảm. Dù
cho cô ta uy hiếp hay dụ dỗ ra sao, anh cũng không thèm bố thí cho một ánh nhìn, làm cô ta rất mất
mặt. Thế mà vào lúc đó Từ Vọng còn tự dưng xuất hiện bảo vệ anh, vậy nên cô ta mới giận cá chém
thớt.
Vẫn còn nhớ như in
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-cu-mat-tri-nho/1717438/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.