Edit: Hoa Tuyết Beta: Ajinomoto
Đây là lần đầu tiên Từ Vọng trực tiếp gọi Lục Bá An là ông xã, nghe người khác gọi thì không thấy
gì, đến khi chính mình gọi thì không khỏi rùng mình, sau đó cả người đều nổi đầy da gà da vịt.
Chỉ để anh cùng đi họp lớp mà phải làm thế này thì hình như có hơi không đáng, lát nữa còn phải ăn
cơm tất niên, không thể khiến mình buồn nôn được. Không đợi Lục Bá An đáp lại, Từ Vọng đã buông tay
ra rồi cầm điện thoại lên nghịch.
Cô lẩm bẩm: “Bỏ đi, anh có đi hay không cũng chẳng sao cả, dù sao chuyện chúng ta kết hôn cũng là
thật, bọn họ tin hay không thì tùy.”
Người nào đó chỉ làm nũng nửa chừng đã quay ra nghịch điện thoại, không hề phát hiện rằng chồng
mình đang buồn bực vì hành vi đem con bỏ chợ của mình. Lục Bá An xụ mặt đứng dậy khỏi sofa, đi lướt
qua xe đẩy của Từ Nhất. Cục cưng Từ Nhất ngồi trong xe đẩy, thấy cha mình đi đến bèn đưa tay đòi
bế, còn ngọt ngào gọi hai chữ rõ ràng: “Chá chá…”
Bé nhấc cái mông nhỏ của mình lên muốn thoát khỏi xe, thấy cha đờ người đứng yên, lại gọi một
tiếng: “Chá chá…”
Bé gọi mãi mà cha không chú ý tới mình, ngược lại Từ Vọng đang nghịch điện thoại chạy vèo tới như
một cơn gió, mặt mày vô cùng vui vẻ ngạc nhiên, bế Từ Nhất đáng yêu như tiên đồng ra khỏi xe đẩy,
hôn điên cuồng lên gương mặt nhỏ nhắn của con trai: “Nhất Nhất giỏi quá, nhanh như vậy đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-cu-mat-tri-nho/1717436/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.