Edit: Ajinomoto Beta: Hoa Tuyết
Lục Bá An vừa dứt lời, một tách trà bằng sứ Thanh Hoa lập tức bị ném tới cạnh chân anh, lá trà màu
nâu ướt đẫm nằm trên nền gỗ, vũng nước trong suốt đọng lại còn đang bốc hơi nóng.
“Lục Bá An, anh nói những lời vô liêm sỉ gì vậy?!”
Lục Văn Hàn chính là người đã ném tách trà, ông vẫn luôn im lặng suốt từ đầu đến giờ. Ông tức xanh
mặt, nhìn Lục Bá An đang đứng bất động như núi bằng một ánh mắt sáng quắc.
Có lẽ chẳng ai ngờ ông sẽ làm vậy, nên bầu không khí lập tức đông lại.
Từ Vọng ở một bên sợ mất hồn, len lén đưa mắt nhìn người đàn ông trung niên đẹp trai đang tức giận,
không nhịn được thầm vỗ tay cho ông: Đúng vậy, đồ vô liêm sỉ! Không biết xấu hổ!
Đối với cơn giận dữ của Lục Văn Hàn, Lục Bá An còn chẳng thèm liếc mắt nhìn đến một cái: “Chuyện
của tôi khi nào lại đến lượt ông xen vào?”
“Bá An!” Ông Lục lên tiếng cảnh cáo.
Từ Vọng nhìn chằm chằm Lục Bá An, ánh mắt phức tạp, tận sâu trong đáy lòng sinh ra một nghi ngờ:
Làm thế nào mà loại người này có thể tồn tại trên đời được vậy?
Người đàn ông trung niên đẹp trai tức giận đến mức bàn tay bắt đầu run rẩy. Thấy chiến tranh sắp
sửa bùng nổ, Từ Nhất vốn đang nằm trong lòng mẹ cố gắng thể hiện vẻ đáng yêu hết sức để làm Từ Vọng
vui. Đầu tiên bé bị giật mình bởi tiếng tách vỡ, tiếp đến bị những giọng nói ở âm vực cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-cu-mat-tri-nho/1717404/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.