"Bệ hạ, Tụ Ngọc cô cô cầu kiến."
Nguyên Bảo cụp mi rũ mắt mà nói.
"Bệ hạ người nếu có chuyện quan trọng, Tư Tư có thể......"
Nữ hài bị hắn ôm kinh hô một tiếng, nhẹ nhàng giãy dụa, chiếc áo choàng che cổ bị kéo xuống một chút, dấu đỏ ái muội hiện rõ không sót lại gì.
Tiểu Nguyên công công liếc nhanh một cái.
Oh, tình hình chiến đấu còn rất kịch liệt.
Nữ hài có chút thẹn thùng trốn vào trong lòng Ngụy Sâm, nhỏ giọng mà nói, "Ta có thể tự mình đi."
"Đi cái gì mà đi, thân thể của nàng chịu được à? Đừng cậy mạnh!" Ngụy Sâm nhướng mày, thành công nhìn thấy đối phương đỏ mặt, hắn tràn đầy sung sướng giơ lên khóe miệng.
Thật là một tiểu gia hỏa đáng yêu.
Tại sao trước đây hắn lại không phát hiện Phùng Tư Tư thú vị như vậy cơ chứ?
Tưởng tượng đến nàng quyến rũ thừa hoan uyển chuyển dưới thân mình, Ngụy Sâm chỉ cảm thấy nửa trái tim đều phải tê dại, ánh mắt không khỏi ngày càng nóng lên.
"Bệ hạ......" Nàng ta cắn môi, một bộ đáng thương hề hề cầu hắn buông tha.
Đế vương cười to bước vào lều trại.
"Bệ hạ, nương nương, nương nương nàng muốn gặp người!" Phía sau Nguyên Bảo nóng nảy kêu lên.
"Đợi lát nữa rồi trẫm qua!"
"Nhưng......"
Giọng của Ngụy Sâm có chút không kiên nhẫn, "Nhưng nhị cái gì?"
Nói xong cũng không đợi thái giám bên cạnh đáp lại, ôm người vào màn lụa vàng kim dành riêng cho Thiên tử.
Tiểu Nguyên công công đứng bên ngoài lều trại, nghe động tĩnh từ trong lều truyền ra, hơi hơi cong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-cu-hac-hoa-hang-ngay/904122/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.