_ Bà chủ, Diệp Mộng Vy quay về rồi!
_ Tôi biết, chỉ cần cô ta không làm phiền Hoắc Vũ, chúng ta cũng không cần tốn sức ra tay với cô ta.
Quản gia gật đầu, quay người định rời đi, như nhớ ra chuyện gì đó, bất ngờ lên tiếng:
_ Bà chủ, tiểu thiếu gia bốn năm ở Mỹ đều ở cùng Diệp Mộng Vy, hôm nay cũng về rồi!
_ Cái gì? Làm phiền Hoắc Vũ thì đã đành, bây giờ còn muốn quyến rũ con trai út của tôi? Tiếp tục quan sát cô ta, có gì thì báo cho tôi.
_ Sao thế mẹ? Ai lại chọc giận mẹ rồi?
_ Thần Thần, con về khi nào vậy? Sao không nói mẹ ra đón?
Hoắc Duệ Thần đi vào, lạnh lùng liếc nhìn quản gia một cái rồi ngồi xuống ghế cạnh bên. Anh ta mỉm cười, giọng nói rất chi là "tôn kính", từ từ vang lên:
_ Mẹ, bốn năm con ở Mỹ, đã bao giờ mẹ gọi điện hỏi thăm con chưa? Đợi khi con về, mẹ liền bảo không gọi cho mẹ ra đón. Mâu thuẫn quá đó!
_ Tiểu thiếu gia, bà chủ còn nhiều việc, thời gian nghỉ ngơi còn không có nữa!
_ Bỏ đi, con về lấy chút đồ rồi sang nhà anh hai ở.
Lâm Chi Ái thấy Hoắc Duệ Thần vừa về liền không muốn ở lại, bà ta không cam tâm, đành lên tiếng khuyên nhủ:
_ Thần Thần, con ở lại với mẹ đi, anh con không ở đây, đến con cũng muốn bỏ mặc mẹ sao?
_ Ở đây ràng buộc như vậy, con sống không nổi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-cu-em-muon-tron-sao/2872118/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.