Điệp Mộng mạnh tay tát mạnh vào mặt Hoắc Duệ Thần, khiến anh ta bàng hoàng tỉnh táo như chẳng có chuyện gì! Có lẽ cảm giác đau rát vẫn hữu dụng hơn là trà giải rượu lâu có tác dụng kia!
Hoắc Duệ Thần ôm lấy mặt mình, sau đó tròn xoe mắt nhìn Điệp Mộng đang hung hăng ngồi trên người, vẻ mặt tức giận như cái ngày anh ta đùa giỡn quá trớn kia!
Điệp Mộng nhướn mày, lớn tiếng hỏi:
_ Tỉnh rồi sao? Anh đi quán bar rồi gặp con nào, rồi lại đổ oan cho tôi đã nói những câu mà tôi chưa từng nói! Anh có bị điên không? Uống cho say bí tỉ rồi nhận con khác là con này, muốn chết sao?
_ Điệp Mộng, không phải em sao?
_ Còn hỏi? Tôi chưa từng đặt chân đến quán bar dù chỉ một lần, ở đâu ra mà vì anh rồi đến đó? Đừng thấy tôi hiền là liền bắt nạt, tôi có chị Vy Vy bảo kê đấy!
Hoắc Duệ Thần bỏ qua cái chuyện gây hiểu lầm kia, nhìn con mèo hoang đang xù lông trước mắt, khiến anh ta mỉm cười đầy nguy hiểm. Chẳng hiểu cơn say đã chạy đi đâu, để lại Hoắc Duệ Thần đầy tỉnh táo này, xoay người một cái liền giữ chặt Điệp Mộng dưới thân, khiến cô ta từ mèo hoang biến thành thỏ con đầy sợ hãi.
_ Hoắc Duệ Thần, anh muốn làm gì?
_ Vậy em đến đây làm gì? Không phải vì anh sao?
_ Là Liên Dạ Nguyệt gọi tôi tới, sau đó thì đẩy tôi vào đây, cửa cũng bị khóa rồi!
Hoắc Duệ Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-cu-em-muon-tron-sao/2872087/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.