Điệp Mộng ngồi trên giường, nhìn Hoắc Duệ Thần đang đi tìm hộp cứu thương, cô ta xuống giường, nhỏ giọng từ chối:
_ Duệ Thần, tôi phải về rồi, anh không cần phải tìm hộp cứu thương đâu!
_ Em ngồi đó đi, đợi anh chút!
Điệp Mộng thở dài, cầm điện thoại lên xem giờ, sau đó nhìn Hoắc Duệ Thần đang kéo mình lại ghế ngồi, nhỏ giọng hỏi tiếp:
_ Anh không hỏi tại sao tôi xuất hiện ở đây sao?
_ Vậy tại sao em lại ở đây?
_ Anh trai anh chiếm nhà tôi rồi!
_ Vậy sau này em đến đây ở đi, chúng ta từ từ hâm nóng tình cảm.
Bốp.
_ Điên à, không ăn tát là không chịu được sao?
_ Hức, chắc không ăn tát của em, anh thật sự không chịu được đấy!
_ Hoắc Duệ Thần, anh...
_ Im lặng.
Hoắc Duệ Thần nhẹ nhàng chườm đá cho Điệp Mộng, gương mặt nghiêm túc khiến cô ta có chút rung động nhẹ. Điệp Mộng đưa tay cầm lấy túi chườm, tự mình làm, không muốn cảm xúc phải thay đổi.
...
Hơn mười giờ, Điệp Mộng rời khỏi dinh thự, vừa hay nhìn thấy Liên Dạ Nguyệt, cô ta nhanh chân gọi lại:
_ Dạ Nguyệt, cô cùng tôi đi đón Giang Tôn không?
_ Chị Vy Vy đâu? Sao cô lại ở đây?
_ Tôi ở nhờ một đêm, chiếc USB tôi nhờ cô tìm đâu rồi?
_ Tôi đưa cho Duệ Thần rồi, để tôi lấy lại rồi chúng ta cùng đi!
...
Sân bay quốc tế.
Giang Ngọc Tôn kéo vali ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-cu-em-muon-tron-sao/2871845/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.