Lê Quang bình tĩnh mà trả lời một chữ "Ừ".
Bên kia màn hình lập tức bùng nổ một đống thắc mắc.
[Quý Niệm]: Nuôi hồn như thú cưng? Cậu chắc chắn? Hồn rất dễ tiêu tán.
[Quý Niệm]: Có thể là nuôi chưa được bao lâu thì cô ấy sẽ biến mất?
[Ta mở quán rượu đen]: Hơn nữa cô ấy nhìn có vẻ không quá hoàn chỉnh, là tàn hồn hả?
[Quán quân thức khuya]: Đại khái là vậy.
[Ta mở quán rượu đen]: Nếu là tàn hồn thì sẽ biến mất càng nhanh, không có ký ức chẳng khác nào không có chấp niệm.
[Ta mở quán rượu đen]: Nếu cậu thật sự muốn nuôi thì mai đưa đến cho tôi xem đi.
[Quý Niệm]: Một tàn hồn mà thôi, xem cái gì?
Đầu bên kia yên lặng một hồi.
[Quý Niệm]: Hiểu rồi, ngày mai cậu mang đến cho chúng tôi xem đi.
Lê Quang rũ mắt nhìn chằm chằm tin nhắn không ngừng nhảy lên trên màn hình, suy nghĩ hơi hoảng hốt.
Tuy nói là coi nàng trở thành thú cưng là được rồi, lời này là Bạch Nhuyễn Nhuyễn tự mình nói, nhưng thú cưng bình thường đều sẽ chỉ ở bên chủ nhân một thời gian thôi, tàn hồn còn biến mất nhanh hơn hồn bình thường rất nhiều, hơn nữa nếu tìm được ký ức Bạch Nhuyễn Nhuyễn hẳn là cũng sẽ chủ động rời khỏi đây.
Bạch Nhuyễn Nhuyễn chắc là không bao lâu nữa sẽ rời khỏi nơi này, nói đến cùng cũng chỉ là một tiểu quỷ ầm ĩ ở nhà cô nhảy nhót một hồi thì sẽ rời đi thôi.
Lê Quang lười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-co-vi-ngot/2960097/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.