Ngay từ đầu Tân Đàm không bị dụ dỗ tới, bởi vì Úc Gia Trí đứng ở đầu gió, chờ mong hỏi Kỳ Xán: "Ăn được chưa?"
Kỳ Xán đẩy Úc Gia Trí qua một bên. Anh thầm đếm trong lòng, lúc đếm tới mười, Tân Đàm chậm rãi đi từ nhà gỗ nhỏ ra hành lang hoa.
Trong hành lang hoa cũng thắp nến, nhưng chỉ có một cây, ánh sáng vô cùng mờ mịt. Tân Đàm đứng ngược chiều ánh sáng, đi về phía anh. Đầu cô khẽ cúi xuống, nghiêm túc lần theo mùi hương nhìn xuống dưới chân.
Kỳ Xán lập tức đi lên đón, anh thấy Tân Đàm đi chân trần, vội vàng chạy về nhà gỗ nhỏ. Tân Đàm không hiểu quay người, Kỳ Xán đã vọt ra, trên tay còn cầm một đôi dép lê bông cho nữ.
Kỳ Xán ngồi xổm xuống trước mặt Tân Đàm, nhấc chân cô lên rồi đi dép vào cho cô. Tân Đàm mất tự nhiên, suýt nữa đá anh một phát, anh cũng không thèm để ý mà chỉ nhìn cô cười: "Đừng để bị lạnh, Đàm Đàm."
Tân Đàm chậm rãi gật đầu.
Kỳ Xán muốn dắt Tân Đàm tới gần nồi, nhưng móng vuốt Tân Đàm quá dài, cô sợ đụng phải Kỳ Xán nên vẫn luôn tránh né. Kỳ Xán hết cách, chỉ có thể nhường bước nắm lấy cổ tay cô.
Úc Gia Trí trông mòn còn mắt, có đôi khi anh ta cảm thấy anh ta không nên ngồi ở chỗ này, anh ta nên xuống lầu lắc lư trong gió lạnh với đồng loại mới đúng.
Cháo gà nấm hương đã nấu xong, những hạt gạo trắng mẩy mềm mại, nấm hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-bien-thanh-zombie-roi-phai-lam-sao-day/3490440/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.