Đối mặt với sự kinh ngạc của Kỳ Xán, qua một lúc lâu Lục Khiếu đang chìm trong đau đớn cũng chưa từng đưa ra câu trả lời chắc chắn. Kỳ Xán nhìn mặt Lục Khiếu nổi đầy gân xanh, biết anh ấy đang phải chịu nỗi đau lớn cỡ nào.
Lục Khiếu vốn là một người không sợ đau, dung dịch ức chế virus zombie còn như vậy, nếu thật sự có dung dịch loại trừ virus zombie thì lại phải đau đớn đến mức nào?
Qua rất lâu, mãi đến chạng vạng tối khi hoàng hôn chiếu xuống, màn đêm phủ kín, Lục Khiếu mới run rẩy bò từ dưới đất dậy. Kỳ Xán một mực chờ ở bên cạnh chưa từng rời đi.
"Thầy Lục, anh có muốn đi tập hợp với quân cứu viện không?" Kỳ Xán nghe thấy tiếng động thì mở mắt ra hỏi.
Lục Khiếu dùng súng chống trên mặt đất, bảo đảm mình có thể đứng dậy. Anh ấy khàn giọng nói: "Anh không phải người thuộc quân cứu viện, đương nhiên không cần phải tập hợp với họ. Hơn nữa trước khi anh rời đi đã nói nếu anh không quay về trước chạng vạng tối thì sẽ không về nữa, hiện tại hẳn họ đã rút lui về hướng khu an toàn."
Nghe ý của Lục Khiếu thì anh ấy muốn tìm một nơi để nghỉ ngơi một tối, Kỳ Xán ngẫm nghĩ rồi mời anh ấy đi cùng. Lục Khiếu nghĩ một lúc lại từ chối.
"Chúng ta không cùng đường." Lục Khiếu nói: "Hướng đi của chúng ta ngược nhau."
Khu an toàn ở phía nam, Lục Khiếu nói là ngược hướng đã chứng tỏ anh ấy muốn đi về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-bien-thanh-zombie-roi-phai-lam-sao-day/3486275/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.