Sự im lặng đột ngột của Tân Đàm và Thẩm Thanh Dung khiến Chu Ngữ Tư và Tôn Lộ đang nằm trên giường đều bò dậy. Chu Ngữ Tư hai mắt nhập nhèm hỏi: "Sao thế?"
"Đi mở cửa đi, đứng đơ ra đấy làm gì?" Tôn Lộ trề môi kêu lên, nhắm mắt lại dựa theo cảm giác đi đến cạnh cửa, bị Thẩm Thanh Dung chặn đường kéo về.
Thẩm Thanh Dung chỉ xuống khe cửa, ra hiệu cho Tôn Lộ và Chu Ngữ Tư nhìn xuống, bọn họ lập tức mất tiếng.
Tân Đàm chậm rãi đi tới cạnh cửa, cô không mở cửa ra mà áp lỗ tay lên trên cửa, lắng nghe động tĩnh bên ngoài. Tiếng đập cửa bên tai dần trở nên mơ hồ không rõ, Tân Đàm nghe thấy được âm thanh cách xa hơn một chút... gào rú, khóc lóc, la hét, cầu cứu.
"Đàm Đàm, cậu nghe thấy gì rồi?" Thẩm Thanh Dung lo sợ không yên hỏi.
Tân Đàm ngồi dậy, quay đầu khẽ nói: "Bọn chúng vẫn đến."
Lớp cửa kính nhìn như vững chắc dưới lầu, hóa ra sớm đã bị phá nát trong yên lặng.
"Ai?" Tôn Lộ hỏi.
"Quái vật." Tân Đàm trả lời: "Sáng hôm nay mình nhìn thấy trên ban công."
Ba người lập tức chạy về phía ban công, nhưng vừa mới kéo cửa ra, gió lốc mưa rào lập tức đánh về phía họ, khiến bọn họ không thể không lùi về phòng ngủ, đóng cửa kính lại. Bọn họ cố gắng nhón chân lên, nhìn xuống dưới lầu, một mảnh đen kịt.
Tiếng đập cửa vẫn đang tiếp tục, máu tươi tràn vào gần như sắp làm ướt chân Tân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-bien-thanh-zombie-roi-phai-lam-sao-day/3484367/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.