ái con bé chết tiệt kia nhất định là cố ý! Hà Tâm Tĩnh nhìn thấy Trình Dư Chân đứng trước mắt, nhìn được mà ăn không được. Đã vậy còn chứng kiến bàn tay của Lâm Gia Gia còn trộm sờ tới sờ lui trong ngực của anh, làm cho cô ta ghen tị đáy mắt hừng hực lửa giận.
"Đầu anh vẫn còn dính xà phòng kìa? Mau vào tẩy sạch sẽ đi." Phát hiện vẻ mặt Hà Tâm Tĩnh khó chịu, tâm tình Lâm Gia Gia tốt hẳn lên, vội vàng đưa anh đẩy mạnh vào trong nhà.
Anh không có cách, đành phải cười khẽ hôn trán của cô một chút "Vậy em đợi lát nữa vào nhà chờ anh." Anh giễu cợt nhìn cô, cũng không quay đầu lại, đi vào nhà.
Hà Tâm Tĩnh nhìn thấy mình không được anh để vào mắt như thế, trong lòng quả thật rất tổn thương, cũng thực không cam lòng, chẳng qua đã đi đến bước này rồi, vẫn quyết định kiên trì đi bước tiếp theo, bởi vì không đến khắc cuối cùng cô vẫn không thể chịu thua.
"Không nghĩ tới trải qua nhiều năm như vậy, cô có chút tiến bộ." Hà Tâm Tĩnh lạnh lùng trào phúng.
"Người sẽ không vĩnh viễn cứ tụt hậu mãi được." Lâm Gia Gia chống tay lên thắt lưng "Hơn nữa tôi đã rút lui năm năm, cô vẫn không chiếm được tình cảm của anh ấy, nên có chừng có mực."
"Có chừng có mực?" Hà Tâm Tĩnh không giận ngược lại cười, trừng cô liếc mắt một cái, vuốt vuốt mái tóc dài "Tôi đang muốn nói cho cô biết, hiện tại vừa mới bắt đầu, cho dù cô có muốn ngăn cản tôi cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-60/1329730/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.