Sắc mặt của cô trầm xuống, rầu rĩ nói: "Cậu nói đơn giản quá, thời gian ngắn như vậy,phải đi đâu tìm bạn trai?"
"Xem mắt!" Thường Tiểu Nhạc cười tủm tỉm ra chủ ý," Dì Nhiễm mở biển hiệu làm mai mối nổi danh ở trấn trên, cậu nhờ Quán Trưởng nói một tiếng với dì ấy giúp cho cậu, cam đoan nhất định có thể tìm được một nam nhân vĩ đại giống bạn trai trước của cậu."
Lâm Gia Gia trầm mặc không nói, cảm thấy phương pháp này giống như cũng không tồi, có lẽ có thể tạm thời thoát khỏi được sự đùa bỡn của Trình Dư Chân.
Nhìn ra cô có chút động lòng, Thường Tiểu Nhạc nhịn không được truy vấn,"Nhưng...... tại sao cậu lại chán ghét bạn trai trước như vậy? Anh ta không phải đã hạ mình, muốn cùng cậu gương vỡ lại lành sao?"
"Bởi vì anh ta...... anh ta trước kia bắt cá hai tay, ngay cả câu xin lỗi cũng chưa nói, hơn nữa...... anh ta cũng không có nói muốn cùng tớ gương vỡ lại lành." Cô thấp giọng phản bác, "Cho nên tớ nghĩ...... có lẽ là do địa phương ở nông thôn đối với anh ta mà nói rất nhàm chán, mới...... mới đem tớ trở thành món đồ chơi, muốn giết thời gian."
Thường Tiểu Nhạc hồi tưởng lại những năm tháng cùng trường, độ ngơ ngác của Lâm Gia Gia có tăng không giảm, quả nhiên phi thường thích hợp, đầu trống trơn, bất luận cất vào cái gì, cuối cùng đều trống rỗng. Thật tốt, cuộc sống những người như vậy thực ra rất đơn giản.
Cho nên năm năm trước kích thích Trình Dư Chân ban cho cô nhất định rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-60/1329727/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.