Mãi đến khi cánh cửa bị đóng lại, phòng y tế mới khôi phục lại vẻ im lặng thường ngày.
Trình Dư Chân nhìn cô, không khỏi dật ra tiếng cười trầm thấp.
Cô trừng anh liếc mắt một cái, tức giận nói: "Anh cười cái gì?" Khoe răng trắng sao?
"Anh không nghĩ em có nghĩa khí tới giải cứu anh như vậy?" Đây có thể gọi là công chúa cứu hoàng tử sao?
"Giải cứu anh?" Cô cười nhạo một tiếng, lộ ra biểu tình khinh khi,"Hay nói đúng hơn, tôi chỉ dùng một dao, xé nát lớp vỏ boc bên ngoài tên háo sắc như anh."
"Năm năm không gặp, công lực trợn mắt nói dối của em càng lúc càng nâng cao." Rõ ràng mới vừa rồi, là anh bị đè áp lên giường, ngay cả sàm sỡ còn chưa có nữa?
Cô tức giận trừng mắt nhìn anh, muốn chứng minh đôi mắt mình sáng ngời, không bị mù.
"Rõ như ban ngày, lòng người ai biết được, ai không biết anh thuộc dạng người làm ra vẻ đạo mạo, giả đứng đắn trước mặt mọi người còn bên trong sinh hoạt cá nhân hỗn loạn, quan hệ nam nữ bừa bãi chứ......"
Trình Dư Chân đưa tuấn nhan gần sát vào cô, sau đó thừa dịp cô không chú ý, cướp đi máy chụp ảnh trong tay cô.
"Cái gì? Trả máy chụp ảnh cho tôi!" Anh không phải thẹn quá thành giận, muốn đạp nát máy ảnh của cô đấy chứ
Anh không trả lời câu hỏi của cô, đi thẳng ra cửa, đem tấm biển báo, "Tạm nghỉ ngơi", tiếp theo đóng cửa, khóa lại, xoay người đối diện với cô, trong mắt lóe ra ánh sáng lạnh.
"Anh...... anh muốn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-60/1329723/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.