Vận xui xẻo đã bắt đầu từ đây.
Lâm Gia Gia luôn nghĩ nên tìm cách trốn như thế nào, trấn Đông Phương nhỏ như vậy, còn có thể chạy trốn đi đâu?
Cho dù cô cố ý tìm cách tránh chạm mặt đến mức thấp nhất, nhưng oan gia ngõ hẹp, đến chỗ nào đều cũng gặp người quen.
Hiện tại cô bị vây trong tình cảnh tiến thối lưỡng nan, trừng mắt nhìn bóng dáng của Trình Dư Chân, phát hiện anh cùng với bạn tốt, đồng học ở chung rất hòa hợp.
Hơn nữa còn có không ít những cô gái trong trấn, học sinh nữ như là hoa gặp bướm, gắt gao dính sát bên người của anh, thậm chí còn ân cần giúp anh rót nước, chia thức ăn.
Là sao? Là sao? Tay chân anh bị khiếm khuyết sao? Cần nhiều con gái giúp anh sai vặt, mang thức ăn đến như vậy sao?
Lâm Gia Gia rầu rĩ ngồi ở trên ghế, hai mắt gần như phun lửa.
Trời sinh nhân duyên của anh với các cô gái cô cùng tốt là sự thật, chỉ cần anh xuất hiện nơi đám đông, buổi họp mặt nào đó, không lâu sau sẽ trở thành tiêu điểm chú ý.
Cô rõ ràng biết, nhưng thấy anh được hoan nghênh như thế, vẫn là nổi trận lôi đình.
Cô đang nổi giận cái gì?
Cắn cắn môi cánh hoa, trí nhớ của cô không khỏi lại nhớ tới năm năm trước.
Anh cùng cô kỳ thật cũng không có duyên phận gì chém không đứt, thuần túy chính là cô trúng tuyển, đón xe lên Đài Bắc để học Đại học, vừa mới gia nhập vào môi trường mới mẻ cô đã gặp học trưởng Trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-60/1329715/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.