Chắc cũng có thể đoán ra. Là Triệu Minh!
Bao cảm xúc lại tràn về. Trái tim thổn thức, hàng mi giật giật, người hơi run lên.
Người con trai ấy đang nhìn mình. Người con trai ấy đang đứng trước mặt mình. Người con trai ấy trông vẫn rất tốt, rất khoẻ. Người con trai ấy lại không chú ý bản thân nhiều. Nhìn xem trời lạnh thế này lại mặc thật phông phanh.
Đình Nghi chăm chú nhìn đến nỗi không để ý hai anh em họ Hồ kia. Cũng không chú ý ánh mắt Triệu Minh nhìn hướng khác.
Đình Nghi chợt giật mình.
Không! Mình lại đang lừa dối bản thân. Mình không còn thích anh ta! Mình thích Lâm Khả...
Đình Nghi chợt nhớ hai anh em họ Hồ đằng sau. Đầu óc bỗng rối lên, rối tung, còn không chạy đi thì đầu Đình Nghi nổ mất.
Đình Nghi liền mặc mọi thứ xung quanh, chạy đi. Không nói câu nào!
Ba người con trai ánh mắt hướng theo một cô gái vừa chạy đi, đầu óc cũng rối tung suy nghĩ.
Hai anh em họ Hồ muốn đuổi theo thì Triệu Minh đi đến, tay đút vào túi quần, bình bình thản thản đi sang. Những suy nghĩ lúc nãy gạt bỏ sang một bên.
Một câu chào thân thiện.
- Chào buổi sáng.
Hình như có nhớ đang làm việc chung với người nay hay sao ý, Lâm Khả thốt lên.
- Anh Minh đúng không?
Triệu Minh cười.
- Phải, may ra cậu nhớ tôi.
Lâm Thức ngạc nhiên.
- Hai cậu làm chung?
Cả hai gật đầu. Lâm Thức bất giác “ồ” lên khẽ. Ba người vừa đi vừa nói chuyện. Lâm Thức nhớ hôm trước đi đến quán Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-100-ngay/842539/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.