Oa. Đẹp thật!
Lâm Thức quay sang kéo tay Đình Nghi cho cô ngồi xuống ghế.
- Em ngồi xuống đi.
Đình Nghi ngồi xuống.
- Đưa cho tôi nào!
Người nhân viên đưa đôi giày cho Lâm Thức. Lâm Thức khuỵ xuống. Đình Nghi ngạc nhiên.
- Anh làm gì vậy?
- Thì anh thử giày cho em.
Người nhân viên vì mùi đường mật ngập tràn chốn này mà đưa tay lên che miệng, ánh mắt có tí ganh tị.
- Tôi tự làm được mà.
Đình Nghi cố ý né tránh. Lâm Thức liền giữ chân Đình Nghi.
- Yên nào.
Đình Nghi cố chịu đựng. Từ nhỏ đến lớn chẳng ai quan tâm mấy chuyện nhỏ nhặt này cho Đình Nghi, cả dì Du cũng chưa từng dạy cách thắt dây giày. Là tự Đình Nghi mày mò cả. Giờ lại có Lâm Thức đây tự tay thử giày cho Đình Nghi thực sự không quen.
Lâm Thức từ tốn tháo đôi giày Đình Nghi đang mang, xỏ đôi giày cao gót vào.
Rất vừa vặn lại rất hợp với Đình Nghi.
Lâm Thức cười hài lòng. Đình Nghi từ nãy vẫn không rời mắt khỏi Lâm Thức, môi cong cong ngọt ngào.
Anh ta cũng có lúc dịu dàng.
- Nào đứng dậy đi thử xem.
- Hả?
- Đứng dậy đi thử xem.
- Tôi đã bảo tôi...
- Anh đở em.
Lâm Thức đưa tay ra, Đình Nghi vịn vào, từ từ đứng dậy. Cảm giác trên giày cao gót chông chênh quá. Quá trình đứng dậy thật không dễ dàng gì.
- Tốt lắm.
Đình Nghi thở dài. Cuối cùng cũng đứng lên được.
- Đi thử đi.
Đình Nghi mếu
- Cái gì? Đi thử nữa á.
- Nhanh nào. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-100-ngay/250323/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.