Lâm Thức đưa ánh mắt nhìn xuống, hé miệng hỏi.
- Sao nào?
Đình Nghi ngước lên nhìn, bất giác đầu óc trống rỗng không đáp lại được gì, lại có thứ cảm giác lạ lạ bao lấy thân thể. Tim đập nhanh, môi run run.......
Hôn...cảnh hôn hôm qua hiện ra trước mắt.
Ánh mắt Đình Nghi tập chung tại môi Lâm Thức một lúc... Môi Lâm Thức đang ẩn nụ cười mim mỉm.
Đình Nghi đơ ra như thế...
- Này..!
Lâm Thức thấy lạ, gọi khẽ. Thấy Đình Nghi vẫn nhìn chằm chằm.
- Này, không phải em mê tôi rồi chứ?
Lâm Thức bỏ tay khỏi người Đình Nghi. Lùi ra một chút.
- Em đừng làm tôi sợ nha.
Đình Nghi vẫn không biết đang chăm chú cái gì không trả lời.
Lâm Thức bất giác đấm một cái vào bả vai Đình Nghi.
- Á đau.
Cơn đau làm Đình Nghi an hồn, cũng khiến cảm xúc trở thành nóng giận, Đình Nghi thét vào mặt Lâm Thức.
- Này, làm cái gì vậy hả?
Lâm Thức rụt cổ, giật theo lời Đình Nghi phút chốc trông anh nhỏ bé bao nhiêu, còn cô như một người khổng lồ, có tiếng nói vang xa.
Đình Nghi tức giận bỏ đi. Lâm Thức chạy theo.
- Anh chỉ thấy em cứ mơ mơ màng màng gọi không nghe nên anh....
- Vậy làm anh cứ bạo lực đánh tôi vậy hả? Anh có phải đàn ông không? Anh có phải con trai không mà đánh tôi hả?
- Anh xin lỗi! Anh xin lỗi!
- Anh biến đi cho tôi.
- Anh xin lỗi!
Bỗng Đình Nghi dừng lại nhìn ra phía sau, ánh mắt tìm kiếm.
Đâu rồi nhỉ? Vừa nãy ở đó mà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-100-ngay/250320/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.